HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 1215

nên yếu ớt thành như vậy! Đổi lại ở thời đại của các ông, có nuôi cũng sống
không nổi.

Sau khi nôn điên cuồng, Uất Noãn Tâm cũng cảm thấy thoải mái một

chút, cố gắng ăn chút đồ ăn, theo Ngũ Chấn Quốc về phòng, đọc << Binh
pháp Tôn Tử >> cho ông. Nghe thì có vẻ nhẹ nhàng lắm, nhưng không
được uống nước, không được ngừng nghỉ mà đọc suốt hai tiếng đồng hồ,
cũng là một việc vô cùng dày vò người khác.

Không dễ dàng gì đợi đến khi ông lên tiếng, nói không cần đọc nữa. Cổ

họng khô khan đến nỗi cô không kịp uống nước, Ngũ Chấn Quốc lại ra yêu
cầu mới, bảo cô đi đánh bóng bàn với ông.

Môn thể thao này, Uất Noãn Tâm chỉ chơi qua hai ba lần, chỉ biết đánh

sơ sơ. Nhưng đối phương là một ông lão tám mươi sáu tuổi, vẫn tránh khỏi
lo lắng ông chơi quá nhiệt tình, sợ cơ thể chịu không nổi.

Kết quả của việc coi thường quân nhân là chính mình bị tiêu tùng, Ngũ

Chấn Quốc dùng sức đánh bóng vào người cô, không biết là đang chơi
bóng, hay là đánh cô, động tác vừa nhanh vừa độc, trái một quả lại một
quả, đều bị ông đánh đến sứng lên, một mảng tím một mảng xanh.

Đợi đến khi Ngũ Chấn Quốc tuyên bố bài tra tấn hôm nay kết thúc, ngày

mai tiếp tục, Uất Noãn Tâm đã bị thương đầy người. Vết thương ở trên cơ
thể vẫn may còn có quần áo che đi, nhưng bàn tay sưng phồng như thế này
muốn che cũng không thể che được.

Hết cách rồi, đành phải gọi điện thoại bảo Lâm Mạt giúp cô chăm sóc bé

Thiên vài ngày. Còn nhấn mạnh hai ba lần, đây là lời thỉnh cầu cá nhân với
tư cách bạn bè, nhất định không được để cho Ngũ Liên biết. Lâm Mạt bảo
đảm rồi, lúc này cô mới yên tâm.

Vừa cúp điện thoại, Ngũ Liên gọi điện thoại đến. “Vừa mới gọi điện

thoại cho ai vậy? Sao lâu thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.