HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 1375

"Đúng vậy?" Ngay từ đầu, trực giác của cô luôn nói cho cô biết, vụ án

này có liên quan đến anh. Nhưng cô là luật sư, nói gì cũng phải có bằng
chứng, cho nên tạm thời không sử dụng bất kỳ biện pháp nào. Nhưng sự
thật đã chứng minh,anh không tránh khỏi việc có liên quan đến. Anh tự gặp
riêng người nhà của nạn nhân, nhất định không đơn giản chỉ là nói chuyện
bồi thường như vậy.

"Lên xe rồi tôi nói cho em biết ngay."

"Tôi muốn anh nói rõ ràng ngay tại đây!"

"Em muốn sao?" Nam Cung Nghiêu như vừa nghe thấy một câu chuyện

cực buồn cười, cười mỉa,hỏi ngược lạicô. "Em có tư cách gì?Không lẽ tôi
vẫn phải có nghĩa vụ trả lời câu hỏi của em sao? Chúng ta đã ly hôn rồi,
OK? Xin em hãy nhớ rõ điều này, đừng cho rằng bất kỳ câu hỏi nào tôi
cũng phải trả lời em, em không có cái quyền đó!"

Uất Noãn Tâm nghẹn lời, tức giận.

Thật là khó chấp nhận vẻ mặt kinh miệt và lạnh lùng, lời lẽ châm chọc,

nói chuyện không nể chút tình của ác ma ở trước mặt đã từng nói trăm ngàn
lời ngọt ngào với cô. Bây giờ nghĩ lại, đúng là một cơn ác mộng, thật bịp
bợm mà!

Người đàn ông này chính là kẻ khổn khiếp không tim không phổi, trở

mặt còn nhanh hơn lật sách! Cũng may đầu óc của mình tỉnh tháo, không
ngu xuẩn tin cái gọi là'tình yêu chân thành' của anh ta, nếu không bây giờ
đã khóc hết nước mắt rồi!

"Không hỏi gì nữa sao? Nếu không lên xe, thì tránh ra, tôi không có

nhiều thời gian để lằng nhằng với em đâu!" Thái độ của Nam Cung Nghiêu
vô cùng lạnh nhạt, đẩy cô ra rồi lên xe.

Thấy xe sắp sửa chạy đi, Uất Noãn Tâm cắn răng, ngồi vào ghế phụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.