HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 1511

"Buông ra........ ưm........ Nam Cung Nghiêu anh mau buông tôi ra..........

anh buông ra đi........... anh cái đồ khốn khiếp này, mau buông tôi ra........."

"Suỵt, bé Thiên đang ở ngoài, chắc em cũng không muốn con nhìn thấy

đâu nhỉ?" Nam Cung Nghiêu nở nụ cười lạnh lẽo với cô, nói xong, vươn
một cánh tay ra, khóa cửa phòng lại. Càng oán hận cô, thì anh càng muốn
cô, nóng vội không chịu được muốn chiếm hết mọi thứ của cô, đẩy cô vào
khoảng không, khiến cô chỉ có thể thuộc về mình.

"Ưm....... anh đừng đụng vào tôi........... tôi hận anh........."

Anh cắn gặm liếm láp trên cái cổ trắng nõn của cô, nở nụ cười chế giễu

với ánh mắt tràn đầy oán hận của cô. "Hận tôi sao? Vậy em cứ tiếp tục hận
tôi đi............. giữa chúng ta, vốn dĩ chỉ có hận thù thôi."

Mà không có tình yêu!

"Cho nên chúng ta cùng nhau xuống đi ngục đi........." Anh nói câu này

với vẻ hung ác, động tác ở bên dưới cũng rất hung tợn, kéo quần ở bên dưới
người cô xuống, chôn người mình vào sâu trong cơ thể cô.

Cơ thể khô khốc bị xâm phạm một cách tàn bào, cơ thể bị anh đè mạnh

lên tường, đèn nén tới biến dạng, Uất Noãn Tâm cắn chặt môi, nhưng thỉnh
thoảng vẫn phát ra tiếng kêu đau khổ, "a....."

Cả cơ thể đón nhận trong sự tuyệt vọng, mái tóc bay phấp phới giống

như thác đổ, trong sự đau khổ còn mang theo một vẻ đẹp thướt tha.

"Kêu lên đi, tại sao không kêu? Nhẫn nhịn không khó chịu sao?" Biết rõ

bé Thiên ở bên ngoài, cô không dám kêu, nên Nam Cung Nghiêu càng có
ác ý khiêu khích cô hơn.

Hai bàn tay to lớn bao bọc nơi đẫy đà của cô, năm ngón tay bóp chặt, xoa

nắn thật mạnh, giống như muốn bóp nát nó ra, cô đau đến mức thở không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.