HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 1567

Anh thoải mái ngồi trên xe lăn, thờ ơ nhìn cô, "còn đứng đó làm gì?" hả

hê giang hai cánh tay ra, "bế tôi lên gường."

Cô đành phải ngồi xổm xuống, cố hết sức nâng anh lên, nghiêng người

muốn dìu anh lên giường. Đôi chân lảo đảo cố gắng chịu đựng, sợ anh bị
ngã. "Nào, chậm một chút, cẩn thận........"

Nhưng đột nhiên có một lực lớn tác động vào cô, cả người ngã xuống

giường. Cơ thể nặng nề của Nam Cung Nghiêu đè lên, ép đến nỗi cô sắp
nghẹt thở, đẩy cũng đẩy không nổi. Nín thở đến đỏ mặt mà thở gáp, "anh,
anh có thể hơi nhích ra một chút được không......... em, em đẩy không
nổi..........."

"Không được! Em quên tôi là người tàn tật sao?"

Tôi sốt ruột tới nỗi trán đầy mồ hôi, còn anh rất ung dung, vô cùng thỏa

mãn. Rất biết hưởng thụ cảm giác đè cô ở dưới người, mềm mại, rất dễ
chịu. Đầu chôn ở cổ cô, có thể ngửi được mùi hương thơm mát của cô. Tư
thế này vô cùng thích hợp, anh thích, làm sao nỡ dời đi chứ.

"Vậy làm sao đây?" Tư thế như thế này, không làm gì được. Cũng không

biết có phải anh âm thầm dùng sức không, giống y như tảng đá vậy, không
thể nhúc nhích được.

"Còn có thể làm gì nữa? Cứ như vậy đi!"

"Làm sao được chứ!" Uất Noãn Tâm tức trong lòng, cô không còn sức,

đầu muốn ngất đi, muốn đẩy anh lại không nhúc nhích được chút nào. Một
lúc sau, thì cảm thấy xung quanh cơ thể bắt đầu nóng lên.

Cơ thể anh nóng rực, làm cô cũng bị thiêu cháy theo, rõ ràng cảm thấy bộ

phận nào đó ở giữa hai chân, đang ngọ nguậy lớn dần, đâm vào phía bên
dưới người cô, còn có xu hướng không ngừng bành trướng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.