HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 1662

Mỗi ngày anh đều bỏ ra rất nhiều thời gian ở bên giường bệnh của cô,

làm bạn với cô, nói chuyện với cô, muốn đánh thức cô dậy.

Sau khi mùa đông lạnh lẽo qua đi, mùa xuân lại sắp đến rồi, cây cỏ khắp

nơi đua nhau khoe sắc, bên ngoài cửa sổ đôi khi còn vang lên tiếng chim
hót.

Nam Cung Nghiêu mở cửa sổ để ánh mặt trời và không khí đi vào, làm

như vậy rất có ích cho việc hồi phục của cô.

“Noãn Tâm, ánh mặt trời hôn nay rất đẹp, đúng không? Mùa xuân cũng

sắp đến rồi đó…..” Anh ngồi bên cạnh cô, nâng bàn tay cô lên, xoa nhẹ
khuôn mặt hốc hác của cô. Cô thở rất đều, gương mặt ngọt ngào, giống như
cô chỉ đang ngủ thôi.

Nhưng anh biết rõ, cô không phải đang ngủ, mà là……..

Trong lòng chợt cảm thấy chua xót.

Nhưng anh nắm chặt bàn tay lại để kiềm nén, không cho mình ở trước

mặt tỏ ra chút đau khổ nào.

“Anh nhớ em từng nói với anh, em rất thích mùa xuân, bởi vì đó là mùa

của sự sinh sôi. Vậy em hãy mau tỉnh lại đi, để anh có thể nhìn thấy một
Uất Noãn Tâm tràn ngập sức sống. Em đánh anh, mắng anh, anh đều chấp
nhận, chỉ cần em tỉnh lại………. thì cả cái mạng này anh cũng cho em!”

“Anh biết, em nhất định rất oán hận anh. Anh là tên cầm thú, tại sao anh

có thể làm những chuyện không bằng heo chó đó với em……. Nhưng anh
thực sự, thực sự không chỉ vì những oán hận đó, mà còn do anh quá yêu
em, anh không biết phải bày tỏ tình yêu của mình như thế nào, cho nên mới
làm ra những chuyện vớ vẩn như vậy, anh chỉ muốn giữ chặt em bên mình
thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.