HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 1702

Mặc dù trong lòng nghĩ vậy, nhưng rốt cuộc cô cũng không đành lòng,

chút chút lại nhìn ra cửa sổ, nhìn thấy anh vẫn còn đứng ở đó. Nhưng khi
anh nhìn về phía cô, thì cô lại trốn đi, không muốn để anh biết mình quan
tâm anh.

Một tiếng cứ trôi qua như vậy, Uất Noãn Tâm không nhẫn tâm nỗi nữa,

bỏ vũ khí đầu hàng, lúc mở cửa, thấy Nam Cung Nghiêu đang ngất xỉu trên
đất, “Nam Cung Nghiêu, Nam Cung Nghiêu, anh tỉnh lại đi……….” Lay
anh cũng không nhúc nhích, đành phải cắn răng, cố gắng hết sức đưa anh
về phòng, kéo lên giường.

Quần áo trên người anh ướt sũng, nên cô chẳng nghĩ nhiều, vội vàng cởi

quần áo anh, rồi lấy chăn đắp kín lại.

Không được bao lâu, Nam Cung Nghiêu bắt đầu phát sốt, người nóng

ran, giống như bị thiêu cháy, ngay cả khi cô đụng vào cũng bỏng tay, đủ
biết anh khó chịu đến thế nào. Cô tự trách mình quá nhẫn tâm, mưa lớn đến
vậy, cho dù có thể nào, cũng phải cho anh vào mới đúng, nếu không cũng
không xảy ra chuyện này thế này.

Vội chạy đi lấy chiếc khăn, gấp lại để trên trán anh, hy vọng có thể làm

anh hạ sốt.

Hơi thở của Nam Cung Nghiêu cũng rất nóng, cả người chìm trong trạng

thái mê mang, mơ màng gọi tên Uất Noãn Tâm, “em đừng đi……….. đi rời
xa anh…….” Càng gọi càng vội vàng, khiến trong lòng Uất Noãn Tâm còn
tự trách hơn.

Nhưng cô cần một khoảng thời gian, để suy nghĩ kỹ một số chuyện. Làm

như vậy, đều tốt cho cà hai, cũng đâu phải cô định cắt đứt quan hệ với anh
đâu.

Cô tay đột nhiên bị nắm chặt, làm cô sợ tới nhảy dựng lên, anh nắm rất

chặt, bàn tay nóng ran, muốn thiêu cháy cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.