HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 1834

Ở trong cái nhà này, từng ngóc nghách đều dễ dàng làm cho cô nhớ đến

những kỷ niệm không vui, cảm giác giống y như ở trong một cái nhà tù
vậy.

Mà Đài Loan, còn là một cái nhà tù cực lớn, cô rất muốn thoát khỏi mọi

thứ ngay lập tức, bao gồm cả con người. Cô chỉ muốn đến một nơi không
quen biết ai, làm lại từ đầu, tận hưởng cuộc sống mình mong muốn.

Nhưng mà, vì tình yêu, cô đành phải nhượng bộ!

Nếu bản thân đã quyết định, vậy thì, có không muốn mấy cũng phải nhịn

xuống. Cô không muốn làm anh thất vọng, càng không thể phụ lòng anh.

Nhưng Nam Cung Nghiêu càng đau lòng vì cô hơn: “Nếu như em vẫn

cảm thấy không quen, vậy thì đừng cố ép mình. Anh có thể mở chi nhánh
của công ty ở Hà Lan, rồi quản lý bên đó.”

“Anh lớn lên ở Đài Loan, một tay gây dựng “Hoàn Cầu”, cứ rời đi như

vậy, anh không tiếc sao?”

“Tiếc chứ! Nhưng con người không thể tham lam như vậy, giữa gia đình

và “Hoàn Cầu”, anh không do dự mà chọn gia đình.”

“Nhưng em không muốn trở thành gánh nặng cho anh, để anh vì em và

bé Thiên phải vứt bỏ một cái gì đó, như vậy không công bằng với anh. Anh
không cần phải lo lắng cho em, thực ra ở Đài Loan cũng tốt mà. Ở Hà Lan
chẳng qua chỉ là một thị trấn nhỏ, không cách nào tạo dựng công ty, cũng
không thể để cho bé Thiên nhận được nền giáo dục tốt nhất đâu.”

“Hơn nữa, từ nhỏ em đã mơ ước có thể giúp đỡ những người thấp cổ bé

họng giải oan, ở đây chắc chắn sẽ cho em nhiều cơ hội hơn. Cho nên, ở đây
là tốt nhất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.