HỢP ĐỒNG TÌNH NHÂN - Trang 1011

Hiện tại đối với anh như một bức tranh ban ngày xinh đẹp, cây đẹp, con

đường dưới chân cũng đẹp. Hết thảy bốn xung quanh đều lan tràn dư vị
hạnh phúc, khiến lòng anh dâng lên một niềm xúc động mạnh mẽ.

Cận Thế Phong nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đen nhánh mềm mượt của

Yên Lam, mấy ngón tay còn không yên phận mà trêu đùa mấy lọn tóc.

“Lam Lam?” Cận Thế Phong nhẹ giọng gọi, thanh âm ôn nhu ngọt ngào,

dường như e sợ gọi lớn tiếng sẽ phá vỡ mất khoảnh khắc hạnh phúc này.

“Vâng?” Yên Lam khẽ mấp máy môi, khuôn mặt càng tiến sát đến cằm

Cận Thế Phong.

“Anh có thứ này cho em.”Cận Thế Phong gắt gao nắm chặt chiếc nhẫn

trong tay, lòng bàn tay trở nên nóng rẫy. Đôi nhẫn này khi ghép lại có thể
hợp nhất thành một, tựa như tình yêu vậy. Lần đầu tiên nhìn thấy, anh rất
ưng ý liền mua về luôn, từ đó luôn mang bên mình chờ ngày trao cho cô.

“Cái gì vậy?” Nghe Cận Thế Phong nói , Yên Lam ngay lập tức ngẩng

đầu lên. Vì quá gấp gáp,trán cô đập mạnh vào cái cằm kiên nghị của anh,
nhất thời hai người cùng đau đến thở dốc.

“Nhìn em kìa, đoảng thật đấy. Có đau không?” Cận Thế Phong ngoài

miệng trách cứ nhưng ngón tay lại diu dàng xoa nhẹ lên trán cô.

“Đau, đau lắm…” Yên Lam nhân cơ hội làm nũng.

Cận Thế Phong khẽ cười, cúi xuống hôn lên trán cô, “Thế này, hết đau

chưa?”

Yên Lam tủm tỉm không nói, xấu hổ úp mặt vào ngực Cận Thế Phong.

Anh lặng lẽ đeo một chiếc nhẫn vào ngón áp út xinh đẹp của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.