HỢP ĐỒNG TÌNH NHÂN - Trang 768

Trong mơ màng Cận Thế Phong cảm nhận được có một bàn tay ấm áp

đang áp trên mặt mình, vuốt ve, nhẹ nhàng nâng tay lên, nắm lấy lòng bàn
tay của anh,dịu dàng đưa lên mặt xoa nhẹ.

Cận Thế Phong mở to hai đôi mắt mình, nhìn bên cạnh. Vừa mở mắt ra

anh nhìn thấy khuôn mặt còn đọng lại nước mắt của một cô gái, là Yên
Lam. Hai người cứ như vậy nhìn nhau, giống như vừa gặp lại nhau sau mấy
trăm ngàn năm xa cách vậy.

“Lam Lam, em có sao không? Em vẫn khỏe chứ?” Vừa tỉnh lại Thế

Phong nói ra một câu đầu tiên.

“Thế Phong, anh còn nhớ em , anh không mất trí nhớ sao??” Yên Lam

vừa vui mừng vừa kinh ngạc nói.

“Em nói gì vậy?? Lam Lam, sao lại mất trí nhớ chứ? Anh nghe không

hiểu gì hết!” Vừa tỉnh lại Thế Phong có chút yếu ớt, không có sức nói
chuyện.

“Không có gì, chỉ cần anh không sao là tốt rồi. Anh xemanh kìa, bản thân

đã thành bộ dạng như vậy, đã nằm trong bệnh viện rồi, vẫn còn lo lắng cho
em. Anh vẫn nên lo lắng cho chính mình thì hơn đó!!” Tâm trạng của Yên
Lam có thể dùng từ sung sướng để hình dung, Thế Phong tỉnh lại, anh ấy
không quên cô, bây giờ không có chuyện gì khiến cô vui mừng hơn là
chuyện này.

“Không cần lo cho anh, anh không sao hết. Chỉ cần em ngoan ngoãn ở

bên cạnh anh, thì anh yên tâm rồi.” Cận Thế Phong nói với một giọng điệu
yên tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.