HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 124

Nhà rất rộng, Khởi Hiên không rành nhưng thấy người lăng xăng đi về
phía trong Khởi Hiên đoán có lẽ phòng Lạc Mai ở đấy. Khởi Hiên đi
theo và xác định dễ dàng nhờ thấy a hoàn Tiểu Bội ngoài thềm với nước
mắt đầm đìa.


Khởi Hiên chẳng đắn đo xông vào ngay vào đến bên giường Lạc Mai,
Khởi Hiên gọi lớn, làm mọi người có mặt ở đấy giật mình nhìn lên.


Bà Ánh Tuyết đang ngồi bên giường con. Thấy Kha Khởi Hiên xuất hiện
bất chợt bao nhiêu cơn giận dữ, buồn phiền, chợt bùng lên.


- Mày là tên giết người! Đao phủ thủ! Mày đã hại Lạc Mai đến nước này,
còn dám mò đến đây nữa à?


Rồi bà Ánh Tuyết đứng dậy xông tới. Bà đấm thùm thụp vào người Khởi
Hiên.


- Cha mày đã giết chồng tao! Mày còn hãm hại cả con gái của tao! Vậy
thì tao phải liều mạng, sống mái một phen với mầy... Con gái tao mà có
mệnh hệ gì... Thì cả nhà bọn bây phải chết hết... Đồ giết người! Bọn sát
thủ!...


Nếu lúc đó mà trên tay bà Ánh Tuyết mà có con dao có lẽ bà đã không
ngần ngại gì chém chết Khởi Hiên... Và vì Khởi Hiên lúc nầy chỉ tập
trung tâm trí vào Lạc Mai nên mặc cho bị đánh đấm. Khởi Hiên không
chống trả. Những người đứng chung quanh bấy giờ mới bu lại, họ ra sức
can ngăn, kéo bà Ánh Tuyết ra xa.


Bà Ánh Tuyết bị ngăn cản, bực tức, bà vừa khóc vừa hét.


- Tại sao mấy người còn bênh nó? Không tống cổ nó ra ngoài? Hãy đuổi
nó đi!


Khởi Hiên chẳng để ý đến những gì đang xảy ra chung quanh. Chàng cúi
xuống nhìn khuôn mặt tái bệch của Lạc Mai. Đôi mắt nhắm nghiền, bất
động, mà đau lòng. Khởi Hiên nhớ, lần trước gặp nhau trên sườn núi
trước khi bỏ đi, Lạc Mai còn cười nói với chàng. Còn bây giờ? Lạc Mai
chẳng khác nào một cái xác chết! Bất giác không kềm chế được lòng.
Khởi Hiên quay lại nhìn bà Ánh Tuyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.