HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 152


- Mẹ hãy cho con biết. Mộ anh ấy bây giờ ở đâu? Hãy để con đến đấy,
đốt nén hương... Con muốn đi ngay bây giờ.


Nhưng Lạc Mai vừa dứt lời, thì đôi chân nàng như nhũn đi. Lạc Mai ngã
xuống và không còn biết gì nữa.


Mọi người vội đưa Lạc Mai vào phòng, Lạc Mai vừa nằm xuống đã tỉnh,
lại đòi đi.


- Hãy để con đi tế mộ... Đỡ con dậy, cho con đi!


Bà Ánh Tuyết vừa gạt nước mắt vừa nói:


- Sức khỏe thế này thì đi sao được? Ra đến cửa là con đã ngã quỵ rồi...
Thôi thế này... Con hãy nằm nghỉ đi. Ngày mai, mẹ hứa sẽ đưa con đi lễ
mộ... Con đừng lo... Cái mộ thì nó nằm yên một chỗ lúc nào đến viếng
chẳng được, phải không?


Lạc Mai yên lặng, một lúc quay mặt vào vách, co người lại và khóc ngất.


Tại tòa nhà đại sảnh nhà họ Kha, khi được Hùng Đạt sang báo tin. Cái
không khí nặng nề bao trùm tất cả. Thật lâu, Kha Khởi Hiên mới lên
tiếng.


- Được rồi! Nếu Lạc Mai muốn viếng mộ thì hãy cho cô ấy một ngôi mộ!


Và chàng khập khễnh với cây gậy, bước tới trước mặt ông Sĩ Bằng và bà
Diên Phương nói:


- Con thật bất hiếu, chỉ gây phiền hà cho cha mẹ... Con xin cha mẹ hãy vì
con mà phí sức một lần nữa. Hãy xây cho con một nấm mộ. Khi Lạc Mai
đến, chính mắt nàng trông thấy sẽ không nghi ngờ. Bởi vì có ai làm cha
mẹ, con chưa chết mà nguyền rủa con? Vì vậy lúc đã nhìn thấy mộ Lạc
Mai sẽ tin là con đã chết.


o0o


Va`

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.