HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 188

bất hạnh và cô đơn làm lão cộc cằn với mọi người.


Lạc Mai nói:


- Như vậy Lạc Nguyệt Hiên đâu phải chỉ có toàn chuyện ma quỷ. Nó
cũng có chuyện tình cảm đẹp. Tại mọi người không biết, nên họ sợ, họ
xa lánh nơi nầy thôi.


- Cũng không hẳn là vậy.


Lạc Mai phát biểu làm Khởi Hiên lo lắng. Vầy là không ổn, nếu không
dọa. Cứ cách vài ba hôm, Lạc Mai lại đến đây một lần cũng phiền, nên
Khởi Hiên tiếp.


- Tại mợ không biết. Tôi được ở đây cũng không phải đặc quyền gì. Chỉ
tại cái khuôn mặt quái gở của tôi làm quỷ thần kinh sợ, nên tôi mới được
phân công trấn giữ ở đây. Tóm lại là... Ở đây dữ lắm... Người ta đồn
cũng đúng... Vì vậy mong mợ tốt nhất, đừng có léo hánh tới đây nữa mà
nên tránh xa nó càng xa càng tốt.


Lạc Mai như chẳng nghe tựa người vào cửa, mắt nhìn vào trong.


- Nhưng mà ở đây anh Khởi Hiên thường ghé qua mà, đúng không?


- Đúng, nhưng đó là lúc ban ngày... Vả lại lúc nào cũng có tôi bên cạnh...


- Vậy thì... Bây giờ cũng là ban ngày, lại có ông bên cạnh, tôi vào được
chứ?


Lạc Mai đột ngột nói, làm Khởi Hiên ngạc nhiên.


Nhưng Khởi Hiên cũng không nỡ từ khước.


- Thôi được. Nhưng mợ phải hứa với tôi là chỉ được dạo quanh vườn hoa
và phải đi cạnh tôi, không được rời nghe?


- Vâng.


Trước đó, Lạc Mai cứ tưởng vườn hoa ở Lạc Nguyệt Hiên phải là một
mớ hỗn độn của vườn hoang. Nhưng không ngờ khi vào trong rồi, Lạc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.