HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 21


Vạn Lý tò mò:


- Vết chàm hình đóa hoa mai à?


- Ờ. Ban nãy tôi chẳng đã từng bảo bạn là, đôi vợ chồng trẻ kia, trên
đường lánh nạn người vợ đã trở dạ? Lúc đó điểm lâm bồn của người vợ
là giữa một cánh rừng hoa mai. Đứa con được sinh ra là một đứa con gái.
Lúc mới chào đời, trên tay đã có một vết chàm hình đóa hoa mai...


Khởi Hiên kể tiếp với một trái tim xúc động.


- Đó, mi thấy! có đặc biệt không: Trên đời này làm gì có đứa con gái thứ
hai, cùng có một vết chàm đặc biệt như vậy? Vì vậy tôi mới nhận ra. Cô
gái trên họ Viên, tên là Lạc Mai... Cái tên đó do chính cha tôi đặt cho
nữa mà... Vì vậy làm sao tôi không biết? Vì vậy khi nghe tôi lên tiếng
gọi đúng tên nàng. Cô gái đã giật mình. Điều đó chứng tỏ là tôi không
nhìn lầm người... Còn nữa, sau đó cái anh họ nhà cô ấy, tôi gọi đích danh
là nhị công tử nhà họ Hàn ở Tứ An Thôn. Thì cô ta chịu thua. Chứng tỏ
điều tôi nhận là chính xác. Bởi vì khi ba mẹ cô ta lần vô Nam, mục đích
là để nương nhờ người bà con họ Hàn ở Tứ An Thôn này mà.


Vạy Lý nói:


- Thôi được rồi! Được rồi! Ta tin mi, tin mi! Đừng nên xúc động quá như
vậy. Thế mi đã nhận ra cô ta. Còn cô gái? Cô ta có nhận ra được mi
chưa?


Câu hỏi của Vạn Lý làm Khởi Hiên bàng hoàng, trái tim đang sôi nổi
chợt lạnh hẳn. Khởi Hiên buồn bã nói:


- Cô ấy có hỏi lại, nhưng làm sao ta dám nói? Ta chỉ còn biết tảng vờ, bí
mật để mọi thứ qua đi.


Vạn Lý đứng dậy đi về phía bạn, ánh mắt dò xét:


- Hình như ta thấy như vừa nghe phải một chuyện buồn... Có một cái gì
nuối tiếc...


Khởi Hiên lắc đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.