HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 220


- Thì ra vậy... Nhưng mà, mi đã yêu Tử Yên. Chúng ta lại là bạn thân,
sao bấy lâu nay mi lại giấu kín không thố lộ cho ta biết?


Giọng của Vạn Lý bối rối:


- Ờ... Không phải cố tình muốn giấu... Chẳng qua vì chưa đúng thời cơ
để công bố thôi.


Khởi Hiên có vẻ không hài lòng:


- Tại sao? Tử Yên đang ở độ thanh xuân... Còn chờ gì nữa? Hừ... Có
phải vì mi sợ ta là trở ngại ư? Đừng có lo... ta tuy không phải là người
chủ tốt, nhưng ta có lương tâm. Đối với một a đầu tốt như Tử Yên, ta
chưa làm được cái gì để trả, thì nay là cơ hội để trả ơn cho cô ấy. Ta sẳn
sàng tặng nó cho cậu.


Nghe đến đây, Tử Yên không còn dằn được, đẩy cửa xông vào.


- Đừng! Đừng! Tôi không muốn vậy!


Khởi Hiên và Vạn Lý giật mình, cùng lúc quay ra. Tử Yên vừa khóc vừa
tiếp.


- Nhị thiếu gia này... con... con còn nhỏ lắm. Con chưa muốn lấy chồng
đâu... Thiếu gia hãy để con ở lại phục vụ thêm mấy lâu nữa.


Khởi Hiên lấy được bình thản, hỏi:


- Như vậy là những gì bọn ta nói với nhau, mi đã nghe hết rồi, phải
không?


Tử Yên liếc nhanh về phía Vạn Lý, đáp.


- Vâng, con đã nghe hết.


Vạn Lý bối rối. Cái cảm giác bị người khác bắt gặp quả tang mình nói
lén người ta khiến Vạn Lý lúng túng, tay chân thừa thải kỳ cục.


Khởi Hiên hỏi Tử Yên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.