HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 222

bờ suối cũ. Nàng đặt tay lên vết chàm hoa mai trên tay miệng thầm thì
gọi tên chàng.


- Anh Khởi Hiên ơi! Anh Khởi Hiên! Anh có nhớ cái ngày hôm ấy cũng
tại nơi này, nhờ cái vết chàm hoa mai mà anh đã nhận ra em, và cũng từ
đó định mệnh đã gắn liền đời em và anh...


Rồi Lạc Mai nhìn xuống giòng nước chảy xiết dưới chân. Người như
cuốn vào cơn xoáy tình cảm.


- Lúc đầu em tưởng đó là duyên tiền định... Không ngờ sau đấy phong ba
lại nổi lên, để chia lìa chúng mình âm dương đôi ngã. Vậy thì cái cõi
hồng trần này còn cái gì để em lưu luyến? Chỉ có cái chết là không còn
chia lìa lứa đôi. Anh nghĩ có đúng không?


Nói xong, Lạc Mai từ từ đứng dậy, bình thản bước ra giữa dòng suối.
Nơi có cơn xoáy mạnh với những bọt nước trắng xóa...


o0o


May là lúc đó Tiểu Bội chạy đến kịp. Cũng may là lúc đó có hai vị tiều
phu tình cờ đi qua. Lạc Mai vừa bị con nước quật ngã xuống, chưa bị
cuốn vào dòng xoáy thì đã bị phát hiện và Lạc Mai đã được cứu kịp...


Tại Ngâm phong quán, gần như tất cả người nhà họ Kha đều tập trung cả
ở đây. Cả nhà bận rộn, người cầu nguyện, lấy nước, lấy khăn, thuốc men,
xoa bóp... Mỗi người một việc. Chỉ có bà Ánh Tuyết là ngồi yên một
chỗ, bơ bờ. Bà ôm Lạc Mai vào lòng, mắt mở trừng trừng nhìn con như
sợ là chỉ cần chớp mắt là con của bà, Lạc Mai có thể biến mất ngay.


Dù nước trong người đã được nôn tháo ra. Nhưng Lạc Mai vẫn nằm
thiêm thiếp, mắt nhắm, môi xanh tái... Lạc Mai giống như người say ngủ.
Rất lâu... rất lâu sau đấy Lạc Mai mới mở mắt ra, nhưng rồi nhắm mắt lại
tiếp. Có điều cử chỉ đó làm mọi người thở phào nhẹ nhõm. Họ biết nguy
hiểm đã trôi qua...


Bà Ánh Tuyết bây giờ khóc. Còn Kha lão phu nhân thì nóng nảy.


- Cái ông Lưu này sao chậm chạp vậy? Tiệm thuốc cách đây đâu có xa,
mời thầy đến mà cũng lâu lắc!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.