HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 31

nguyên con vật quý báu của một vương tôn. Cô nhìn kỹ xem, chỉ để thêu
con chồn trắng là lông thật của nó đấy. Người thêu đã phải tước từng sợi
lông thật ra dệt. Nghe nói ở đây có cả một huyền thoại. Người ta bảo là
cái ông Vương Tôn này, đã gặp phải một hồ tiên cô xinh đẹp, rồi họ yêu
nhau lấy nhau... À cái chuyện cũng tương tợ như trong liêu trai chí dị
đấy mà. Vì vậy cái bức thêu này không phải chỉ ở quý ở đường nét thêu,
mà còn quý vì có điển tích nữa... Cô thấy có phải không?


Lạc Mai không phải bị quyến rũ bởi lời quảng cáo đại ngôn của gã bán
hàng. Cũng không phải bị thu hút bởi câu chuyện liêu trai huyền hoặc...
mà chỉ vì... Lạc Mai nhớ đến cái đêm lễ hội làng bên cạnh. Hôm ấy Lạc
Mai cũng đã thả một chú chồn trắng... Rồi sự việc xảy ra sau đấy. Lạc
Mai bất giác đứng ngẩn ra. Có một sự trùng hợp kỳ lạ... Lạc Mai chợt
thấy thích thú với ý nghĩ này. Sao ta không mua bức thêu này về làm kỷ
niệm?


Nghĩ và Lạc Mai hỏi ngay:


- Xin lỗi, ông bán bao nhiêu vậy:


Gã bán hàng chìa hai ngón tay lên cao, đáp gọn:


- Hai mươi đồng!


Hai mươi đồng? Lạc Mai nghe nói mà giật mình. Con số quá lớn, vượt
xa ngoài số tiền mà Lạc Mai có. Tiếc thật! Lạc Mai nhìn kỹ bức thêu, rồi
lúng túng giao trả lại cho tay bán hàng. Bức thêu đẹp quá nhưng lại mắc
quá!


Gã bán hàng như hiễu ý Lạc Mai... Gã dò dẫm để cố bán được hàng.


- Thế nào? Thì cô cứ trả giá đi, cho một cái giá nào cũng được, mở hàng,
bao nhiêu thì cô mua được?


Lạc Mai chưa kịp lên tiếng, thì đàng sau có người nói:


- Bán sáu đồng đi!


Tiếng trả giá khá quen thuộc, Lạc Mai giật mình quay qua. Trái tim
ngưng đập, Lạc Mai lắp bắp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.