HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 53

thiên mà!... Mười tám năm về trước, thằng cha đã cướp lấy mạng sống
của chồng bà... rồi mười tám năm sau, thằng con trai lại cố tình đến để
bôi nhọ danh giá của con gái bà nữa. Bà định lớn tiếng thóa mạ, nguyền
rủa. Nhưng không hiểu sao, nỗi uất hận như chận lại không thốt được
thành lời... Bà lựng chựng thật lâu, mới lên tiếng.


- Anh chị đâu? Tại sao người ta nhục mạ Lạc Mai mà chẳng ai lên tiếng
gì cả. Họ còn muốn con Lạc Mai nhà mình ra làm nhân chứng. Còn ra
cái thể thống gì? Thật quá lắm, quá lắm mà!


Chuyện đã đến nước này. Khởi Hiên biết là không còn dừng lại được,
chàng thấy bất an và tự trách mình quá nóng nảy.


- Viên bá mẫu, xin bá mẫu hãy bình tĩnh nghe con giải thích...


- Mi không cần giải thích gì cả.


Ông Bá Siêu lên tiếng, rồi quay qua ông Sĩ Bằng, nói:


- Ví như thật tình các người không rõ gì, thì bây giờ cũng nên mang con
trai của mấy người về. Rồi hỏi cho ra lẽ... Còn Lạc Mai, đó là việc riêng
của gia đình họ Hàn chúng tôi...


Ông Bá Siêu chưa nói dứt lời thì ngoài cửa có tiếng chân chạy dồn dập,
xen kẽ với tiếng kêu của Hùng Đạt.


- Em làm gì kỳ vậy... vào đó không được đâu, sẽ bị mắng đó, Lạc Mai!...
Lạc Mai!...


Những người có mặt trong phòng, không hẹn cùng quay đầu nhìn ra. Lạc
Mai đã xuất hiện ở cửa vào. Cô nàng vừa hổn hển thở vừa đưa mắt nhìn
vào như tìm kiếm ai. Khởi Hiên không dằn được lòng, kên lên.


- Lạc Mai!


Lạc Mai chựng ra, hướng mắt về phía Khởi Hiên, và chợt nhiên tái mặt.
Lạc Mai như xác nhận được một sự thật hãi hùng kêu lớn:


- Thì ra... đúng là anh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.