HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 7


Nói xong, cô gái quày quả bỏ đi.


Rồi tiếng nhạc ngừng. Tiếng vỗ tay chấm dứt. Mọi thứ đột ngột lắng
xuống. Tất cả nín thở chờ đợi. Màn kịch gây cấn nhất sắp bắt đầu. Chỉ
còn tiếng lộp cộp và tiếng kêu sợ hãi của con thú trong chiếc lồng. Đám
thanh niên mang mặt nạ ban nãy nhảy nhót trong sân. Bây giờ đang sắp
hàng trước lồng thú, giương cung chờ đợi. Chỉ cần hiệu lệnh, là lần lượt
từng mũi tên sẽ bay về phía con thú.


Lạc Mai không kiềm chế được nữa, vội vã phóng ra, hét lớn:


- Đừng! Đừng!


Đúng vào lúc đó lệnh cũng được ban ra, sự xuất hiện bất ngờ của Lạc
Mai, ngoài dự đoán của mọi người nên không ai ngăn kịp mũi tên đầu đã
phóng tới. Nó không biết né tránh nên Lạc Mai vừa đến bên lồng thì mũi
tên cũng vừa tới, mọi người chỉ kịp ồ lên, ngạc nhiên và sợ hãi thì tên đã
cắm phập vào bắp tay của Lạc Mai.


- Tránh ra! Tránh ra! sao lại ngu như vậy!


Hùng Đạt thấy cô em họ bị thương, hốt hoảng xông đến, mọi người tụ
họp trong sân cùng ùa theo. Không khí trở nên hỗn loạn Lạc Mai tuy đã
bị thương nhưng vẫn không quên mục đích. Lạc Mai quên đau và vội vã
tiến đến sát lồng thú mở then cài, đẩy cửa, vừa mở cửa Lạc Mai vừa hét
với con thú:


- Nào chạy ra! Chạy mau! Trở về với rừng thẳm của ngươi đi. Nhớ trốn
chạy thật xa nghe! Càng xa càng tốt!


Diễn biến xảy ra quá nhanh. Khi mọi người ập đến thì con thú đã rời
chuồng và chen dưới chân người chạy thoát.


- Bắt lại! Bắt lại nào!


Tiếng người hét. Nhưng cũng có người nói


- Coi chừng, con chồn đó nó bị dại, nó cắn lại thì chết!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.