HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 8

- Bằng mọi giá phải bắt nó lại, đừng để nó nó thoát!


Và trong khoảng khắc. Không khí ngày hội không còn ngày hội nó trờ
nên hỗn loạn lạ thường. Mọi người chen lấn xô đẩy nhau, té đè lên nhau.
Tiếng la hét tiếng khóc, chửi rủa vang dậy, chẳng ai điều khiển được nữa.


Lạc Mai bị cuốn giữa dòng người, Lạc Mai biết mình hành động thế này
thế nào cũng gặp phiền toái, nên bỏ chạy bừa về phía trước. Và khi thấy
không còn bị ai đuổi theo. Thì Lạc Mai đã lạc vào rừng chẳng còn biết
mình đang ở đâu


o0o


Đây là một khu rừng thưa, đằng kia có một con suối nhỏ. Chung quanh
vắng lặng không một bóng người. Lạc Mai sợ hãi đưa tay lên ngực, tim
đập mạnh. Bây giờ Lạc Mai mới thấy đau buốt bả vai, nhìn qua, lớp vải
áo đã đẫm ướt cả máu, Lạc Mai hốt hoảng kêu lên:


- Trời ơi!


Và nhanh chóng bước tới bên bờ suối. Lạc Mai tìm một tảng đá to ngồi
xuống. Khoát nước rửa vết thương. Bây giờ, mới thấy vết thương nặng
hơn nàng tưởng. Nước thắm vào, thịt da đau buốt, Lạc Mai không dằn
được rên rỉ.


- Ui da! Ui da! đau quá! đau quá!


Đúng là ngày xui tận mạng. Lạc Mai buồn bực nhìn vết thương của
mình, nghĩ đến thế này thì... khi trở về nói năng làm sao với anh Hùng
Đạt?... về nhà giải thích thế nào với mẹ?... Còn cái con chồn trắng ban
nãy... chằng biết là nó có chạy thoát được không? Lạc Mai ngồi ngẩn ra
với bao nhiêu ý nghĩ... Khi sực nhớ ra thì phát hiện dưới đáy nước có in
cái bóng của chiếc mặt nạ đảo ngược. Lạc Mai giật mình kêu lên.


- Ồ


Và đứng bật dậy. Lạc Mai suýt chạm phải một gã mang mặt nạ đứng
cạnh mình. Gã ta cũng có vẻ hết hồn vì tiếng hét vừa rồi của Lạc Mai,
nhưng gã trấn an Lạc Mai ngay:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.