HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 9

- Đừng sợ! Đừng sợ! chẳng sao đâu! Tôi không có ý gì khác! Tôi không
hại cô đâu! Đừng sợ!


Gã một mặt mở mặt nạ ra, một mặt giải thích. Sau mặt nạ là một khuôn
mặt thân thiện và nụ cười, gã tiếp:


- Cô thấy đấy, cái mặt nạ nầy trông dễ sợ, chứ con người tôi cũng chẳng
có đến nỗi nào, phải không?


Anh chàng khá đẹp trai, con người thanh tú. Nhưng Lạc Mai vẫn ở tư thế
phòng vệ.


- Nhưng các người tàn nhẫn lắm hung dữ quá! tại sao một con chồn lông
trắng dễ thương như vậy mà mấy người lại đành lòng giết, mổ lột da, lấy
thịt, mấy người còn uống máu của nó nữa? tôi thấy, chiếc mặt nạ tuy dữ
dằn, nhưng cũng không dữ bằng con người thật đằng sao chiếc mặt nạ
kia!


Gã thanh niên thú vị nhìn Lạc Mai:


- À, hôm nay tui đen quá! tự nhiên ra đây để được nghe người đẹp mắng.
Thôi được rồi, coi như tôi sai đi, nhưng mà xin lỗi, tôi đến đây bằng
thiện ý, tôi muốn giúp để cô yên tâm hơn.


Lạc Mai vẫn chưa hết nghi ngờ:


- Vậy ư? Hay là anh chỉ nói để gài bẫy bắt tôi?


Gã thanh niên trợn mắt:


- Sao vậy? cô nghĩ tôi đang mưu đồ gì ư?


Lạc Mai bước lui về sao một bước, tự vệ:


- Ờ, dĩ nhiên rồi. Bởi vì, anh thấy đấy... tôi đã thả con chồn trắng của các
anh, thì làm sao các anh buông tha một cách dễ dàng như vậy được?


Gã thanh niên thành thật:


- Bọn họ có đồng ý buông tha cô hay không là thì tôi không biết, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.