HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 10

mà chuyện tôi đuổi theo cô đây hoàn toàn là gì vết thương trên tay của
cô thôi.


Và gã quay sang nhìn vết thương đang rướm máu trên tay Lạc Mai, chau
mày nói:


- Tôi cũng rất lấy làm lạ là... tại sao một cô gái xinh đẹp như cô, lại có
thể xuất hiện giữa chốn đông người thế này?


Lạc Mai lúng túng, quay sang qua nhìn quanh, rồi tiếp:


- Tôi không phải đến đây một mình... Tôi cùng đi với ông anh họ của tôi.
Anh ấy... Chắc có lẽ, giờ nầy ông ấy đang đi tìm tôi.


Lạc Mai mếu máo, gã thanh niên bước tới như vỗ về:


- Thôi được. Đừng sợ! Đừng sợ! chẳng có gì đâu. Tôi muốn hỏi cho biết
thôi... còn bây giờ... cô hãy cho tôi coi vết thương của cô xem sao nhé?


Lạc Mai nghe nói, giật mình, thụt lùi về phía sau trong tư thế phòng vệ.


- Đừng! Đừng! anh đừng có bước tới! Tôi không muốn ai đụng vào tôi!
xin lỗi... chuyện ban nãy... Tôi biết là mình có lỗi... con chồn trắng kia
tôi biết là vật tế lễ của làng các anh... Tôi không có quyền thả nhưng
mà... Các anh tàn nhẫn quá... Các anh không nên làm như vậy...


Lạc Mai lắp bắp tiếp tục phân bua:


- Tôi muốn nói là... Cái con thú đó đó mà... Mặc dù các anh đã bẫy được
nó... Nhưng nó là vật của núi rừng... Các anh cần phải để cho nó được tự
do sống nơi núi rừng... Nó không ở thế giới của chúng ta... các anh nghĩ
lại xem có đúng không?


Gã thanh niên chỉ yên lặng nhìn Lạc Mai không ý kiến.


- Dĩ nhiên là... Tôi chỉ nói theo cái lý của tôi... bây giờ có giải thích cũng
trễ, nhưng mà ban nãy gấp rút quá, tôi không biết phải làm sao khác
hơn... có điều... tôi xin bảo đảm với các anh là... Tôi không cố tình phá
hoại lễ lạc của các anh, mà là vì... là vì...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.