HUẾ TẢN VĂN - ÁO BAY KHÉP MỞ NHIỀU TÂM SỰ - Trang 16

Hàn Mặc Tử: Một linh hồn vượt hẳn cõi nhân gian!

N

hìn lại phong trào thơ mới ở Việt Nam khoảng 1932-1945, sự xuất

hiện của tiếng thơ dồi dào và sâu đậm nhất trong khuynh hướng nói về cõi
Chết, về siêu hình, nhất là về Chúa thì độc nhất có Hàn Mặc Tử .

Tập Thơ "Điên" của Hàn Mặc Tử khiến người đọc bỗng hoàn toàn rời

khỏi cái thế giới thực tại của thế nhân đến nỗi nhà bình thơ Hoài Thanh
trong cuốn "Thi nhân Việt Nam" phải thảng thốt viết rằng:

"Một tác phẩm như thế, ta không thể nói hay hay dở, nó đã ra ngoài

vòng nhân gian, nhân gian không có quyền phê phán. Ta chỉ biết trong văn
thơ cổ kim không có gì kinh dị hơn... Ta chỉ biết ta đang đứng trước một
người sượng sần vì bệnh hoạn, điên cuồng vì đã quá đau khổ trong tình
yêu..."

Ông Hoài Thanh thú nhận rằng ông phải bỏ ra ròng rã "ngót một tháng

trời" để đọc toàn bộ thơ của Hàn Mặc Tử và ông "đã mệt lả" (sick) (tr.205).
Kể ra thật đúng khi ta tìm gặp rất nhiều câu thơ như sau:

Hồn của Hàn Mặc Tử không những chỉ vất vưởng trong cõi vô hình

mà nhiều lúc đã:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.