Hưng-đạo vương chém xong Bá-Linh, dẫn quân về thành Thăng-long.
Cách vài hôm sau, có hai người thả lưới đánh cá ở sông ấy, thường
thường nhắc lưới, chỉ thấy một cái đầu lâu Bá-Linh. Hai người ấy lấy làm kì
dị, mới khấn rằng:
- Nếu hồn có khôn thiêng, xin run rủi cho tôi đánh được nhiều cá, thì
chúng tôi sẽ mai táng cho.
Khấn xong, hai người nhắc lưới, mẻ nào cũng được nhiều cá. Hai người
mới đem cái đầu ấy táng trộm bên cạnh bờ. Tự đấy hai người đi qua chỗ
mả, thường hay khấn Bá-Linh đi chơi. Dần dần Bá-Linh cũng hiện hình lên
đi với các người ấy, lâu ngày thành ra quen lữa. Các người ấy nhân khi Bá-
Linh còn sống hay có tính dâm, thường nói đùa đố hồn Bá-Linh, ra ghẹo
con gái, hễ trông thấy người con gái nào mà đố y ghẹo, thì người ấy quả
nhiên về nhà mắc bệnh. Người trong làng lấy làm linh dị, mới lập miếu ở
bên sông để thờ.
Hưng-đạo vương giết xong Bá-Linh, tiến quân ra mặt Quảng-yên, lập
Thoát-Hoan tự lúc Ô-mã-Nhi chạy về, thế đã hơi núng, chỉ giữ vững trại
Chí-linh và trại Phả-lại. Bấy giờ nhân sắp cạn lương, mới sai Ô-mã-Nhi dẫn
thủy quân ra cửa bề Đại-bàng
, đón thuyền lương của Trương-văn-Hổ tải
. Ở đó có Nhân-huệ vương là Trần-khánh-Dư
trấn thủ, vì Hưng-đạo vương biết ý Ô-mã-Nhi ra bể đón thuyền lương, sai
Khánh-Dư giữ chặn đường thủy, không cho Ô-mã-Nhi đem lương vào.
Thượng-hoàng và vua nghe tin quân Nguyên đã rút cả về Vạn-kiếp,
cũng tự mặt Thanh tiến quân ra hội với Hưng-đạo vương. Hưng-đạo vương
rước xa-giá vào dinh. Vua an úy một hồi, rồi nói rằng:
- Trẫm nhờ có đại-vương dùng huyền cơ diệu kế, trừ được yêu-nhân,
trẫm lấy làm mừng lắm. Nay quân Thoát-Hoan đã núng, đại-vương nên sớm