HƯNG ĐẠO VƯƠNG - Trang 138

thượng-lưu sông Bạch-đằng, kiếm gỗ đẽo nhọn đóng khắp giữa dòng sông,
khi nước thủy triều tràn lên, hễ thấy thuyền giặc đi qua, thì ngươi dẫn quân
kéo thuyền ra khiêu chiến, dử cho thuyền giặc qua chỗ đóng cọc, nhân lúc
nước thủy triều xuống, thì quay binh lại hết sức mà đánh, chắc là bắt hết
được quân Nguyên.

Nguyễn-Khoái vâng lịnh dẫn quân đi.

Lại truyền cho Phạm-ngũ-Lão, Nguyễn-chế-Nghĩa rằng:

- Hai ngươi nên dẫn quân phục sẵn ở ải Nội-bàng,

[35]

quân Nguyên tất

chạy qua đấy để về Tàu. Khi nào đi qua, thì đổ ra mà đánh.

Hai tướng phụng lịnh dẫn quân đi.

Hưng-đạo vương sai các tướng đi đâu đấy, còn ngài thì sắp sửa dẫn bọn

bộ-tướng tiến quân lên phá trại giặc, sực nghe tin báo rằng: Ô-mã-Nhi đã
kéo quân về đến Bạch-đằng.

Hưng-đạo vương nổi giận, hô quân sĩ, trỏ sông Hóa-giang

[36]

mà thề

rằng:

- Trận này không phá xong giặc Nguyên, thì thề không về đến sông này

nữa!

Quân sĩ dạ rầm giời. Ngài vội nhảy lên voi thúc quân kéo tắt ngang

sông, qua Hải-dương ra Bạch-đằng. Khi tới bờ sông Hóa-giang, thì nước
cửa bể Thái-bình xuống kiệt lắm, mà lòng sông thì những bùn lầy ; hết thẩy
nam, phụ, lão ấu gần đó, chanh nhau đem rơm, đem ván ra độn để lấy lối
voi đi, nhưng con voi của ngài to quá, khỏe quá, lúc đi tới lòng sông, không
may sa lầy, khiêng mãi không lên được ; ngài phải chịu bỏ voi ở đấy kéo
quân đi bộ. Lúc ngài đi, con voi cứ trông theo ứa nước mắt ra, ngài ngảnh
lại không nín được, cũng chảy nước mắt ra, nhưng ngài phải nói trấn áp
rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.