HƯNG ĐẠO VƯƠNG - Trang 139

- Ta thương là thương con voi trung thành với nước và có nghĩa với ta,

chớ không phải sợ là điềm bất thường đâu. Hễ đứa nào nôn nao, thì trông
thanh thần kiếm ta này.

Quân sĩ dạ, đều xin quyết chiến, kéo một mạch đến sông Bạch-đằng.

Khi ấy, Ô-mã-Nhi, Phàn-Tiếp theo dòng sông Bạch-đằng, vừa đi được

vài dặm thủy trình, bỗng thấy trống nổi thùng thùng, có một tướng dẫn
chiến thuyền đến đánh. Ô-mã-Nhi tức giận thúc quân vào đánh, Nguyễn-
Khoái liền quay thuyền chạy. Bấy giờ đang lúc thủy triều lên, mặt nước
mênh mông, Ô-mã-Nhi vô tình, thấy bên này chạy, cứ việc thúc thuyền đuổi
theo. Nguyễn-Khoái dử cho đi khỏi xa chỗ đóng cọc, rồi mới quay thuyền
thả binh đánh vật lại. Quân Ô-mã-Nhi đánh cũng hăng, may có đại quân của
Hưng-đạo vương tiếp đến. Ô-mã-Nhi, Phàn-Tiếp thấy quan quân to thế lắm,
mới quay thuyền chạy về. Khi về đến khúc sông đóng cọc, nước thủy-triều
đã rút, thuyền Nguyên vướng mắc phải cọc, đổ nghiêng đổ ngửa, đắm vỡ
rất nhiều. Quan quân thừa thắng đánh cực hăng, quân Nguyên chết như rạ,
máu loang đỏ cả khúc sông ; còn bị bắt sống cũng nhiều. Đỗ-Hành bắt sống
được Ô-mã-Nhi và hai tì-tướng là Tích-Lệ, Cơ-Ngọc. Phàn-Tiếp thì bị
Nguyễn-Khoái tóm được, và cướp được hơn 400 chiếc thuyền.

Khi khải hoàn về qua Hóa-giang, thì nước thủy triều lên to, voi chìm

mất đã lâu, ngài mới sai xây một con voi gạch ở bên sông để kỷ công.

[37]

Vậy có thơ kỷ niệm rằng:

“Thành Phụng ba quân bay thẳng gió,

Bến Voi giọt lệ túa ngang sông.

Nước cờ thí tượng còn như vẽ,

Mấy cuộc tang thương viếng bể Đông."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.