Năm Bính-dần thứ chín, (niên hiệu Hàm-thuần thứ hai nhà Tống, và
Chí-nguyên thứ ba nhà Nguyên, lịch tây 1266). Mông-cổ sai sứ đến ban
chiếu cải nguyên và ban lịch mới năm ấy.
Tháng hai vua lại sai Dương-an-Dưỡng sang xứ Mông-cổ, xin định lại
các thứ nộp cống, và xin miễn cho không phải cống các hạng nho-sĩ, bói-
toán, thợ-thuyền, lại xin lưu Nạp-xích-Đinh làm đạt-lộ-hoa-xích mãi mãi.
Vua Mông-cổ tuy hứa nhời ưng cho, nhưng không bao lâu lại có chiếu
sang bắt ta phải chịu sáu khoản sau này:
1 – Phải thân vào chầu.
2 – Sai con hoặc em sang làm tin.
3 – Biên số dân nộp sang.
4 – Phải chịu việc binh-dịch.
5 – Nộp thuế má.
6 – Vẫn cứ đặt quan giám-trị.
Vua Thánh-tôn thấy Mông-cổ bắt phải chịu sáu khoản như thế, tuy
ngoài mặt vâng nhời, nhưng vẫn dùng dằng không chịu. Cách hai năm sau,
Mông-cổ lại sai Hốt-lung-hải-Nha sang thay cho Nạp-xích-Đinh làm đạt-lộ-
hoa-xích, mà Trương-đình-Trân thì làm phó đạt-lộ-hoa-xích. Hai người
mang chiếu thư của vua Mông-cổ đến, vua nhận chiếu không bái mạng, mà
cũng không xuống chào mời bọn sứ-thần. Vua bảo với bọn ấy rằng:
- Các ngươi là một chức quan ngang hàng thế nào được với ta?
Trương-đình-Trân nói rằng: