HƯƠNG CỎ DẠI - Trang 10

Gã đàn ông đứng trước mặt Quân chợt lên tiếng. - Nhưng mà tôi và mấy
ông bạn đang uống nước ở quán đằng kia, nếu có thể mời cô cùng tham gia.
- Cảm ơn. - Huệ Quân tỏ ra thật cởi mở. - Một gói thuốc chẳng đáng bao
nhiêu tiền, ông khỏi phải mời nước chi cho hao tốn.
Lý Hoàn tò mò nhìn cô gái trước mặt. Với cách xử sự của cô ta, Hoàn thấy
đây hẳn không phải là người ở địa phương.
ông chủ quán đang dọn dẹp quán. Cô gái vẫn đứng đấy với nụ cười. Giữa
lúc đó Lệ Hồng bước tới.
- Đến bây giờ mới tìm được anh!
Cô ta nói và choàng tay qua vai Hoàn, nhưng mắt lại liếc về phía Huệ
Quân.
Có lẽ mọi việc đã xong tất. Quân mang túi xách lên vai và bước ra ngoài.
Lý Hoàn nhìn theo, mái tóc dài kia như vẫn còn để lại mùi hương.
Lệ Hồng nhìn thái độ của Hoàn, bất mãn. Đàn ông thật kỳ lạ. Mái tóc dài
thì có gì đáng lưu luyến. Hồng thúc tay vào người Hoàn.
- Anh Hoàn, ta đi nào.
Lý Hoàn “ừ” rồi bước ra. Chàng biết có lẽ chàng còn quay lại chốn này.
Nơi đây đã có điều làm Hoàn lưu ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.