HƯƠNG CỎ DẠI - Trang 111

- Hắn là ai vậy?
- Bạn.
- Thế còn tôi?
- Cũng vậy.
Quân nói, thái độ ngang bướng của Quân như chọc tức Hoàn. Chàng lại cúi
xuống ghì chặt lấy Quân. Quân không làm sao phản ứng kịp. Một nụ hôn
thứ hai. Quân chới với như người rơi tọt xuống biển, phải bám chặt lấy
thanh gỗ mục.
Phải nói là Hoàn có một kỹ thuật hơi tuyệt vời. Sau đó Quân lùi ra sau,
trừng mắt nhìn Hoàn.
- Em làm sao vậy?
- Ai cho phép anh làm chuyện kỳ cục đó chứ?
- Nhưng tôi cũng là bạn của Quân cơ mà.
Quân trợn mắt, rồi cho một quả đấm thật mạnh vào ngực Hoàn, khiến Hoàn
kêu lên.
- Ồ, không lẽ em còn phân hạng bạn trai nữa à?
- Ờ!
Quân tức lý nói. Hoàn hỏi.
- Thế với Quân, tôi là gì?
- Anh chẳng là cái gì hết!
- Ồ! Huệ Quân!
Hoàn kêu lên. Quân nói lớn.
- Anh không có quyền gọ tôi bằng tên tộc. Một người xa lạ không có quyền
gọi người khác bằng tên, anh biết không?
- Nhưng mà... cái người xa lạ đó vừa mới hôn em cơ mà...
Hoàn nói, Quân đuối lý vùng vằng bước xuống xe. Nhưng Hoàn đã kéo lại.
- Em không có quyền bỏ xuống trong lúc này.
- Anh định làm gì tôi nữa chứ?
Quân vung tay lên như sắp tát vào mặt Hoàn.
- Làm gì dữ vậy... Tôi muốn mời Quân đi dùng cơm tối với tôi.
- Tôi không thấy đói.
- Quân chẳng có một chút tình cảm gì với tôi cả sao? - Mắt Hoàn nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.