HƯƠNG CỎ DẠI - Trang 113

Lan vào nhà trước, Minh theo sau. Chàng cố dằn lắm, bằng không đã tát tai
Lan trước cửa nhà.
- Cô nói cho tôi xem nào?
- Anh muốn biết điều gì?
- Sự thật của hai người.
Hải Lan cười nhạt.
- Sự thật à? Nó chỉ khiến anh tự ái.
Lý Minh đã đoán biết vai trò của gã đàn ông kia. Nhưng chàng muốn biết
sự thân mật của hai người đến mức độ nào rồi? Tại sao Hải Lan lại bình
thản coi đấy như chuyện tự nhiên vậy?
Cuộc hôn nhân này đã đến hồi kết thúc rồi ư?
Có lẽ Lan chờ Minh đưa ra ý kiến ly dị trước. Nhưng mà... Chợt nhiên mãi
đến bây giờ Minh mới cảm thấy mình không muốn mất Lan. Chỉ mới nghĩ
đến chuyện đó thôi, Minh đã thấy bối rối.
Hai người cứ thế nhìn nhau yên lặng. Thời gian như chậm chạp trôi quạ
Cuối cùng Minh thấy không thể yên lặng mãi.
- Hải Lan, em nói đỉ Sự thật thế nào? Em biết đấy...
Không thể giữ kín mãi chuyện gì.
- Em và anh ấy...
Hải Lan bắt đầu nói. Nhưng vừa nói được mấy chữ, Minh lại chận ngang.
- Thôi không cần nữa.
- Ủa, anh vừa bảo tôi nói sự thật cơ mà.
Lý minh đau khổ hét.
- Em không có quyền dùng cách đó để trả thù tôi! Em nên nhớ là chúng
mình còn hôn nhân cơ mà.
- Thế còn cái cô nàng Châu Bội Thi?
Hải Lan bình thản hỏi.
- Có nghĩa là em trả thù tôi?
Minh hỏi. Nhưng Hải Lan bây giờ cũng không biết tại sao mình quay về
với Triết. Định tìm cái gì ở Triết chứ?
- Em nói tôi nghe đi chứ?
Minh lặp lại, Hải Lan lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.