HƯƠNG CỎ DẠI - Trang 132

Huệ Quân thay áo rồi bước ra ngoài. Cổng đang mở lớn. Nhà chỉ có hai chị
em, nên cũng không có gì đáng ngại.
- Chào anh!
Quân thấy Triết đứng ngoài cửa có vẻ nôn nóng.
- Chào cô! à hôm nay cánh tay của cô đỡ chưa?
- Anh cũng biết chuyện đó nữa à?
Hai người vừa bước vào sân vừa nói chuyện.
- Hải Lan cho tôi biết đấy.
Và sợ Quân hiểu lầm Triết lại nói thêm.
- Tôi biết chuyện này, khi gọi điện thoại đến từ giã Lan.
Quân ngạc nhiên quay qua.
- Anh định đi đâu vậy?
- Tôi định đi xa làm ăn. Triết nói và giải thích. - Lợi dụng bây giờ mình còn
trẻ, lại độc thân đi đó đây để biết với người ta, vả lại... bây giờ rời khỏi đây,
tôi thấy có nhiều điểm lợi khác.
Huệ Quân gật đầu tán đồng, Triết lại tiếp.
- Chuyện Hải Lan và Lý Minh giải quyết êm đẹp rồi Quân biết không? Lý
Minh là một người đàn ông rộng rãi hiểu biết, phải nói là Hải Lan có
phúc... và tôi nghĩ là sau cơn sóng gió vừa qua, cả hai sẽ tìm thấy hạnh
phúc của cuộc đời...
Và Triết đưa mắt nhìn về phía xa xa, giọng buồn hẳn.
- Chỉ có tôi... Bây giờ chẳng còn gì... Kể cả những ấp ủ đẹp đẽ ngày qua
cũng bị tan biến...
Quân muốn xóa tan cái không khí ngột ngạt nên hỏi.
- Anh đi rồi bao giờ mới về?
- Tôi cũng không biết.
- Bao giờ anh đi?
- Có lẽ là đầu tháng sau...
Rồi chợt nhiên Triết quay qua nhìn Quân.
- Quân biết không? Nếu lần đó trở về mà không có chuyện với Hải Lan, thì
tôi đã dồn hết toàn lực để theo đuổi Quân. Quân là một cô gái kỳ lạ, dễ mến
nhưng mà sau cái chuyện này... Tôi biết là mình đã không còn hy vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.