HƯƠNG CỎ DẠI - Trang 42

nhưng cảnh đã lọt vào mắt.
Võ Trung Triết và Hải Lan đang ngồi trong ấy. Họ đang cười với nhau có
vẻ thật vui. Rồi Triết hôn tay Lan. Như vậy là đã đạt được thỏa hiệp rồi ư?
Chợt nhiên Quân thấy một chút ganh tị. Họ hành động như vậy mà có suy
nghĩ không? Lan đâu còn là con gái. Sự tự do cá nhân đã bị tước đoạt?
Quân còn ngần ngừ, thì thấy Lan bước xuống xe. Lan đi thẳng và không
quay lại, Triết đã nhìn theo thật lâu mới cho xe chạy tiếp.
Từ lâu, Quân đã cho rằng mình là con người tự do, nàng không thích bị
ràng buộc, chính vì vậy nên cho dù có rất nhiều bạn trai, Quân vẫn không
để cho ai tiến tới.
Vậy mà không hiểu sao vừa gặp Triết, dù chỉ mới gặp có hai lần. Quân đã
như bị cú sốc.
Quân cũng biết rõ chuyện tình của Triết và Lan. Có lẽ chính vì biết mà
Quân mới có sự thay đổi này.
Đàn ông ở thời buổi này họ nào có quan trọng hóa tình yêu? Họ chỉ coi đàn
bà như một món đồ chơi. Giải trí quên lãng giây phút buồn tẻ. Vậy thì
vướng vào họ làm gì cho mệt?
Nhưng Triết thì khác. Lần đầu Quân thấy một người đàn ông biết si tình.
Nhưng như vậy là hạnh phúc hay bất hạnh cho Lan? Quân không biết, nàng
ngoắc chiếc xích lô, quay về nhà.
o0o
Tiếng chuông cửa reo vang.
Ngô Di Khang bật dậy, chạy ra mở cửa.
Huệ Quân đang đứng trước mặt chàng với nụ cười.
- Mẹ cậu có nhà chứ?
- Không. - Khang vừa mời Quân vào nhà vừa nói. - Nhưng chị tìm mẹ tôi
có việc chi?
- Vừa về đến nhà, đã nghe mẹ tôi bảo sang đây.
Ngô Di Khang nhìn Quân cười.
- Chị biết chuyện gì không?
- Sao không? - Quân nói. - Muốn cắp đôi tôi với ông anh cậu chứ gì?
- Mà chị có chịu không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.