HƯƠNG CỎ DẠI - Trang 83

cháu thấy thì như anh Di Lợi đây đâu cần một bà vợ đi làm. Anh ấy phải có
một người nội trợ giỏi, biết chăm sóc gia đình để có thể dốc cả sức vào
chuyện điều trị bệnh nhân.
Di Lợi liếc nhanh về phía Quân với một nụ cười cảm ơn. Ông Ngô Quốc
Nhơn đang ngồi đấy đột ngột đứng dậy nói.
- Quý vị ngồi chơi nhé. Tôi phải về phòng đây.
Sự bỏ đi của ông làm cho không khí trong phòng căng thẳng, nặng nề ngaỵ
Bà Ngô lộ rõ vẻ không vui. Con bà đường đường là một bác sĩ nổi tiếng lại
chọn một cô gái không ra gì làm vợ.
Di Lợi bây giờ mới thấy hối hận. Tại ta tất cả. Đúng ra phải làm một màn
khai thông tư tưởng trước. Còn bây giờ mọi thứ có vẻ quá bất ngờ với mọi
người. Làm sao họ chấp nhận được? Chỉ có Bình là hiểu chuyện gì xảy ra.
Ngay từ đầu Bình đã không dám tin cuộc hôn nhân này. Số phận nó mong
manh quá...
Ngô Di Khang muốn giúp anh phá vỡ cái bế tắc nên mở miệng, nhưng
không ngờ lại làm cho tình cảnh rối ren hơn. Khang hỏi Bình.
- Hai anh chị đã quen nhau trong hoàn cảnh nào vậy?
Di Lợi vừa định trả lời, đã nghe Bình nói.
- Tôi là bệnh nhân của anh Lợi.
- Sao vậy? - Bà Ngô chợt kêu lên. - Không lẽ cháu là...
Di Lợi vội vã đính chính.
- Mẹ! Bình không có bệnh tâm thần gì cả.
Bình chợt thấy buồn cười, trong khi bà Hứa liếc nhanh sang bà Ngộ Huệ
Quân lại ra tay cứu vãn tình hình một lần nữa.
- Thật ra thì mọi người đều có tiên kiến với cái bệnh viện tâm thần. Ở đấy
đâu phải chỉ để trị bệnh cho người điên. Ngay chính con nè. Con cũng là
một bệnh nhân của anh Di Lợi. Tại bác không biết chứ. Mỗi khi có chuyện
gì khổ tâm, con cũng thường đến đấy, nhờ anh Di Lợi giúp đỡ ý kiến,
nhưng con có phải là người điên đâu?
Dương Tú Bình nhìn Quân rồi nhìn Lợi, cái nhanh trí của Quân chợt làm
cho Bình ganh tị. Bình nói không suy nghĩ.
- Chị Quân và anh Lợi có vẻ thân nhau quá hở?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.