HƯƠNG CỎ DẠI - Trang 92

hôn nhân nào mà không có tính mạo hiểm đâu? Trường hợp của tôi với Lan
cũng không ngoại lê...
- Nếu anh nói vậy thì... tôi không có gì để nói nữa.
- Cô nói vậy có nghĩa là... không xem chúng tôi là bạn bè.
- Thế anh có coi tôi là bạn bè đâu?
Triết yên lặng. Cô gái trước mặt có khá nhiều ưu điểm nhạy bén, thông
minh... Nếu Triết không gặp lại Lan hay bị Lan an phận từ chối... Có lẽ
chàng đã bắt đầu, tất cả với cô gái này. Biết đâu chẳng có một kết thúc tốt
đẹp?
Quân cũng yên lặng. Ngay cái sự tìm đến của Triết, Quân biết là đã có vần
đề. Cái kiên quyết sống chết với tình ban đầu trong lòng Triết đã có một sự
xao động. Tình hình vẫn còn cứu vãn kịp. Quân thò tay bốc một viên kẹo,
lột vỏ cho vào miệng. Triết hỏi.
- Lúc gần đây cô làm gì?
- Vẫn viết. - Quân nói - Lúc gần đây tôi khá bận rộn ngoài chuyện viết lách
ra, tôi đọc sách, xem video, suy nghĩ bố cục cốt truyện...
- Vậy mà tôi tưởng cô...
- Anh mà cũng nghĩ đến tôi nữa ư?
- Thỉnh thoảng.
Rồi hai người cùng cười. Tiếp xúc với Quân, Triết thấy đầu bớt căng thẳng
hơn. Bây giờ là lúc Triết quay về. Chàng đứng dậy.
- Thôi xin kiếu.
- Vâng, anh về.
Triết suy nghĩ một chút nói.
- Thỉnh thoảng tôi ghé qua đây được chứ? Có phiền hà cô không?
- Cái đó còn tùy.
Quân thẳng thắng đáp và tiễn Triết ra cửa...
Ngoài cửa, Lý Hoàn đang đứng đấy nhìn hai người tò mò. Quân trông thấy
Lý Hoàn. Gọi tự nhiên:
- Ồ! Anh Lý Hoàn!
Triết thấy Quân có khách, chào rồi bỏ đi. Hai người đàn ông không hề nhìn
nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.