HƯỚNG DƯƠNG - Trang 146

"Để mẹ pha cho cốc nước mật ong".

Khương Ninh gật đầu, hỏi: "Tiểu Thành đâu ạ?".

Trần Lệ Trân quay lại trả lời: "Nó ra ngoài rồi".

"Lại ra ngoài ạ?".

"Ôi dào, con đừng quản nó nữa. Nó nói buổi tối sẽ về nhà". Trần Lệ

Trân đưa cốc nước mật ong tới:"Uống đi".

Khương Ninh đau đầu, cau mày không nói thêm, cầm cốc nước chậm

rãi uống.

" Tức chết đi được, đồ vô lương tâm, làm ăn lừa đảo". Khương An

hùng hùng hổ hổ từ đâu đi về.

Trần Lệ Trân làu bàu: "Ông làm cái gì thế? Vừa về đến nhà đã cằn

nhằn".

"Còn không phải lão Trần ấy, bán bao thuốc giả cho tôi. Ông ta vẫn

buôn bán hàng giả mà, làm loại chuyện lừa người này đúng là không có
lương tâm".

" Lão Trần ư?". Trần Lệ Trân nhíu mày: " Có phải ông lại đến chỗ ông

ấy đánh bạc?".

"Tôi...tôi". Khương An quanh co.

Trần Lệ Trân phun ra một tràng: "Tôi đã nói thế rồi sao ông vẫn còn đi

đánh bạc hả? Ông mang hết tiền trong nhà đi tiêu sạch rồi phải không? Hay
ông chê tiền bồi thường năm đó...".

"Câm miệng". Khương An cương quyết cắt ngang lời bà, trừng mắt

lên: "Những việc trước đây không liên quan thì đừng nhắc đến nữa".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.