HƯỚNG DƯƠNG - Trang 168

người cách đó không xa, không thấy Khương Ninh đâu. Anh nhìn đồng hồ,
đoán Trần Kiến Văn và Triệu Tiểu Viên cũng sắp quay lại, anh không đứng
im một chỗ chờ nữa, mà đi đi lại lại xung quanh.

Anh nheo mắt nhìn xuống, hình như có mấy thiếu niên đang bơi lội.

Cuối con đường núi hiểm trở có một cái cầu thang dẫn thẳng tới hồ.

Bờ bên hồ chứa nước không giống bãi cát bên bờ biển mà là một đống đá
to chất chồng lên sườn dốc. Người ta đã sửa sườn dốc thành một thang đá
dẫn thẳng tới bờ hồ, cũng vì thế mà chính phủ dựa vào địa hình nửa sườn
núi ở đây xây thêm mấy cái đình nghỉ mát. Lúc này có khoảng hai ba người
đang ngồi ở trong hóng gió trời.

Vu Dương đang định vào trong một cái đình nghỉ chân để ngồi, tiện

thể đợi Trần Kiến Văn và Triệu Tiểu Viên quay về. Anh vừa leo lên đình thì
bất ngờ nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc.

Khương Ninh đang ngồi quay lưng về phía anh, hai tay khoác lên lan

can nhìn ra bên ngoài.

Anh lẳng lặng đứng dựa cột đình, nhìn chằm chằm vào bóng lưng của

cô, đột nhiên nhớ tới câu uy hiếp của cô ngày hôm qua, khóe miệng giương
lên. Đúng lúc anh đang định quay đi thì nghe thấy tiếng cô: "Anh đứng đó
làm gì vậy?".

Vu Dương giật mình, thấy cô thản nhiên xoay người, cất chiếc kính

trong tay, im lặng nhìn anh.

Vu Dương hơi do dự, đi đến ngồi xuống cạnh cô, để một khoảng trống

chính giữa hai người.

Khương Ninh hơi nghiêng người, nhìn anh hỏi: "Hôm nay anh không

phải sửa xe à?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.