HƯỚNG DƯƠNG - Trang 237

Xe vào trong nội thành, Vu Dương và Khương Ninh lần lượt xuống

xe. Lưu lượng người trong bến tương đối lớn, người đến người đi hối hả.
Khương Ninh xuống xe chưa bao lâu đã bị một người vội vã đi đằng trước
đụng phải, nghiêng người lui về phía sau một bước. Vu Dương đưa tay đỡ
lấy cô mới giúp cô chật vật đứng vững lại được.

"Xin lỗi xin lỗi". Người đó dường như đang vội, nói xong liền gấp gáp

bỏ đi.

Vu Dương cúi đầu xem xét: "Không sao chứ?".

Khương Ninh lắc đầu: "Không sao".

Vu Dương buông tay đỡ Khương Ninh, đi ra phía ngoài tiếp tục che

chở cho cô.

Khương Ninh giương mắt nhìn điệu bộ của anh giống như vệ sĩ, vẻ

mặt nghiêm túc quan sát xung quanh, dẫn cô thoát ra khỏi dòng người. Cô
cảm thấy hơi buồn cười. Xác định quan hệ với anh mấy ngày nay, anh chưa
bao giờ chủ động tiếp xúc thân mật với cô như vậy.

Khương Ninh đi nhanh, sóng bước cùng anh, cánh tay đang buông khẽ

giơ lên, nắm lấy tay của Vu Dương. Tay anh có lẽ vì quanh năm cầm đồ
nghề sửa xe nên trong lòng có một lớp chai mỏng. Lúc Khương Ninh vừa
nắm lấy, lòng bàn tay cọ vào lớp chai, hơi ngứa.

Vu Dương đứng im, nghiêng đầu nhìn cô. Vẻ mặt cô hờ hững, tuyệt

nhiên không có vẻ gì xấu hổ như mọi ngày. Anh cũng không buông tay ra,
nhẹ nhàng nắm chặt, dẫn cô ra cửa bến.

"Đi đâu đây?". Vu Dương hỏi.

Khương Ninh đáp: "Cứ đi đi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.