HƯỚNG DƯƠNG - Trang 478

Vị bác sĩ lần tìm khớp xương, bất ngờ dùng lực, Vu Dương cắn răng

kêu đau đớn, bàn tay túm mép giường trắng bệch, toàn thân đổ mồ hôi lạnh.

Hốc mắt Khương Ninh nóng bừng, không đành lòng mở mắt xem.

Một lát sau, bác sĩ nói: "Xong rồi, dùng băng cố định một thời gian,

hàng ngày không nên cử động nhiều".

Ông lại hỏi: "Trên người còn vết thương nào khác không?".

Vu Dương đưa mắt sang Khương Ninh: "Không có".

Bác sĩ quấn băng treo khuỷu tay của Vu Dương lên, rồi tròng vào cổ

anh, sau đó tiếp tục xử lý vết thương bên tay trái bị thủy tinh cứa rách. Ông
kê đơn thuốc trị thương, Khương Ninh nhận thuốc xong, đưa Vu Dương rời
bệnh viên. Bác xe ôm lúc nãy vẫn chưa đi, một mực đòi chờ ở bên ngoài.

Bác tài thấy họ đi ra, vội hỏi: "Tình hình sao rồi, Tiểu Vu?".

"Không sao ạ". Vu Dương trả lời.

"Nhanh lên xe đi, tôi đưa hai người về, gãy xương tổn thương gân cốt

mất một trăm ngày, cậu phải nghỉ ngơi nhiều vào".

Bác tài đưa họ về hiệu sửa xe, Vu Dương nói lời cảm ơn chào từ biệt.

Cửa tiệm không khóa, Khương Ninh vào phòng trước, Vu Dương đi

sau kéo tấm cửa cuốn xuống, anh không cẩn thận đụng phải vết thương bên
tay trái, đau đến há miệng.

Anh vừa quay đầu thì trông thấy Khương Ninh đang nhấc rèm cửa

nhìn mình, anh lập tức che giấu cảm xúc, gương mặt trở lại bình thường.

Khương Ninh gọi: "Vào thôi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.