HƯỚNG DƯƠNG - Trang 503

Khương Ninh lên xe, cố tình ngồi thẳng không ôm Vu Dương..

Vu Dương nhìn cô qua gương chiếu hậu, bất ngờ dậm chân ga, xe

không báo trước phóng vọt đi.

Khương Ninh kinh ngạc, vô thức ôm chặt lấy eo anh: "Vu Dương".

Vu Dương cúi đầu nhìn cánh tay bám eo mình, khẽ nhếch miệng cười.

Trước kia vì lý do an toàn, lúc chở Khương Ninh, Vu Dương thường

chạy xe rất chậm. Hôm nay, thái độ anh khác thường, chiếc xe không
ngừng tăng tốc, hàng cây bên đường biến thành những dải xanh vun vút lùi
về phía sau, dù đã đội mũ bảo hiểm nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng gió
gào thét bên tai.

Khương Ninh hoảng hốt, ôm chặt eo Vu Dương, quát to: "Anh chạy

chậm lại đi".

Vu Dương làm như không nghe thấy, tốc độ chỉ tăng không giảm.

Lúc về đến cửa hàng, tâm trí của Khương Ninh vẫn chưa quay trở lại.

Vu Dương cởi mũ ra, quay sang nói: "Đến rồi".

Khương Ninh định thần, xoay người xuống xe, cởi mũ treo lên: "Anh

chạy nhanh như vậy làm gì?".

Vu Dương hỏi lại: "Sợ à?".

Khương Ninh ngạc nhiên, lập tức hiểu ra, cảm thấy buồn cười vì hành

động này của anh.

Vu Dương đang dừng xe, Khương Ninh bỗng nói: "Vu Dương, em

phải về nhà một thời gian".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.