HƯỚNG DƯƠNG - Trang 512

Tiền Cường ném Khương Ninh lên giường. Hắn xoa xoa tay phải, vết

thương lần trước chưa khỏi hoàn toàn, để lại một vết sẹo, sức lực không
được tốt cho lắm.

Khương Ninh vừa chạm người vào giường liền bật dậy nhưng lại bị

Tiền Cường đẩy ngã xuống giường một lần nữa.

Khương Ninh cảnh giác nhìn hắn: "Anh muốn làm gì?",

"Làm gì à? Khương Ninh, bình thường em thông minh lắm mà, sao

lúc này lại ngốc thế?". Tiền Cường nhếch môi, cởi áo khoác, hai mắt tham
lam tựa như con chó nhìn thấy khúc xương: "Nam nữ ở chung một phòng
thì có thể làm gì?".

Khương Ninh rụt người về phía sau, nghiến răng quát: "Anh dám".

Tiền Cường tự cởi cúc áo sơ mi, chậm rãi tiến lại gần cô: "Thử xem".

Khương Ninh xoay người khẽ lộn sang bên để trèo xuống nhưng cô bị

Tiền Cường theo sát, vươn tay túm lấy hai vai nhấn mạnh xuống giường.
Hắn ta cười một cách bệnh hoạn: "Rốt cuộc thì hôm nay không bị ai quấy
rầy. Ông đây sướng phải biết".

Sau lưng Khương Ninh rịn một lớp mồ hôi lạnh. Cô cắn môi buộc

mình phải tỉnh táo, dùng ánh mắt mạnh mẽ cảnh cáo Tiền Cường: "Anh
quên lần trước rồi hả? Vết thương trên tay đã khỏi chưa? Còn muốn bị lại
lần nữa sao?".

Sắc mặt Tiền Cường cứng đờ. Hắn xòe bàn tay phải giơ ra trước mặt

Khương Ninh, trong lòng bàn tay là vết sẹo gớm ghiếc trông giống con rết
đang ngọ nguậy.

"Chưa ổn, ông đây vẫn còn thấy đau lắm".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.