HƯỚNG DƯƠNG - Trang 552

Lâm Hàng nghe vậy, đưa mắt quan sát hai người, lúc rời phòng bệnh,

anh ta nhìn Khương Ninh đứng một mình lặng lẽ ở trong góc.

Trước khi đóng cửa phòng, Lâm Hàng quay sang gọi: "Khương Ninh".

Khương Ninh nghiêng đầu, thoáng chần chừ sau đó đi ra ngoài.

Ánh mắt Vu Dương vẫn dõi theo từng hành động của cô, một phút

không rời.

Kéo cửa lại, Khương Ninh hỏi: "Có chuyện gì ạ?".

Khương Ninh tưởng Vu Dương xảy ra chuyện nên vội vàng hỏi.

Lâm Hàng đưa sổ ghi chép cho y tá, nhất thời không biết nên nói gì

với cô. Anh ta gọi cô cũng chỉ vì không nỡ nhìn cô đứng lẻ loi một mình.

Anh ta không trả lời, Khương Ninh càng sốt ruột: "Có phải Vu Dương

bị làm sao không?".

Lâm Hàng hắng giọng, lắc đầu: "Không phải, anh ấy khôi phục rất tốt,

không lâu nữa là có thể cắt chỉ xuất viện".

Khương Ninh thở phào, gật đầu.

Lâm Hàng nhìn cô, muốn nói lại thôi. Khương Ninh hỏi: "Còn việc gì

nữa?".

"Em nghỉ ngơi đi, hai ngày nay em cũng mệt rồi".

Khương Ninh trả lời: "Không sao".

"Tiểu Ninh". Từ Giai Tú từ đầu hành lang kia đi tới, trong tay mang

theo một chiếc bình giữ nhiệt: "Cậu vẫn chưa ăn cơm, mình mang ở nhà
đến đấy".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.