HƯỚNG DƯƠNG - Trang 62

phanh trước, sau đó đưa chân chống xuống đất mới tránh khỏi cú ngã nguy
hiểm.

Xe đã dừng, nhưng hai người vẫn chưa hồi phục lại tinh thần.

Khương Ninh va mạnh vào lưng Vu Dương, ngực vẫn còn hơi khó

chịu. Cô đang định mở miệng hỏi anh đã xảy ra chuyện gì, bỗng nghe đằng
trước có tiếng kêu rên: " Ôi, đau quá... Anh đâm vào tôi rồi".

Khương Ninh buông hai tay rời người Vu Dương, ngó ra phía trước.

Đèn xe Vu Dương chưa tắt, vẫn còn sáng. Cô thấy trên đường cách chiếc xe
khoảng chừng một mét, một thiếu niên đang ôm chân gào thét lăn lộn trên
mặt đất. Cô quay sang hỏi Vu Dương: " Anh tông phải cậu ấy à?".

Đáy mắt Vu Dương không một gợn sóng, nghiêng đầu nhìn thẳng vào

Khương Ninh, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng. Anh dùng giọng điệu
điềm tĩnh trả lời: " Không phải".

Nói xong, anh định xuống xe để xử lý. Nhưng Khương Ninh đã nhấn

vai anh, bảo: " Để tôi".

Cô xuống xe, cởi mũ bảo hiểm đưa cho Vu Dương, anh nhìn cô khó

hiểu.

Khương Ninh đi đến trước mặt cậu thiếu niên kia.

" Đau quá... Đau chết mất... Ôi ôi". Cậu thiếu niên nhìn trộm cô, lăn

lộn trên đất hai vòng, gào khóc.

Khương Ninh hờ hững đứng bên, cũng không ngồi xuống, cứ như thế

đưa mắt nhìn cậu ta, mặt không cảm xúc: " Tông vào đâu hả?".

" Chân... Đâm vào chân tôi rồi... Ôi đau quá". Cậu thiếu niên lại lộn

một vòng: " Các người phải bồi thường cho tôi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.