HƯỚNG DƯƠNG - Trang 61

Cô nheo mắt thỏa mãn, thi thoảng nhìn ngắm cảnh vật hai bên đường.

Đã lâu rồi cô không được ngắm trấn Thanh Vân vào buổi đêm.

Hai bên đường, nhà cửa san sát, đèn đuốc sáng trưng nhưng không

nhấp nháy chói mắt như ở phố. Ánh sáng ấm áp trong hàng nghìn ô cửa tạo
thành một biển sao.

Khương Ninh thôi quan sát xung quanh, chuyển sang nhìn bóng lưng

gần trong gang tấc. Anh mặc chiếc áo phông màu đen, theo chiều gió dán
chặt vào cơ thể, phác họa thân hình. Vì kiểm soát tay lái nên hai cánh tay
ghìm chặt, cơ bắp căng phồng khiến cô nhớ đến cánh tay anh lộ ra lúc sửa
xe.

Đèn đường lấp lóe trên lưng anh, lúc sáng lúc tối, phản chiếu vào

trong mắt cô.

Khương Ninh bỗng ghé sát lưng Vu Dương, kề tai anh, hỏi: " Anh vẫn

thường đi đón khách như thế này à?".

Cô đột nhiên sáp lại gần khiến Vu Dương không kịp phản ứng, lưng

anh cứng đờ, đầu xe khẽ lảo đảo: " Có thời gian thì làm".

Tiếng xe khá lớn, gió cuốn lời anh nên Khương Ninh nghe không rõ,

ghé gần hơn: " Gì cơ?".

Vu Dương đang định nghiêng đầu trả lời cô, phía trước bỗng có một

cái bóng lao ra. Anh hoảng hốt dẫm chân phanh. Chiếc xe phanh gấp nên
trượt sang bên. Theo quán tính, Khương Ninh va mạnh phía trước, dán lên
lưng Vu Dương. Vì trượt sang bên nên cả thân xe cũng nghiêng sang một
bên. Cô theo phản xạ duỗi cả hai tay ôm lấy Vu Dương để giữ thăng bằng.

Mười sáu tuổi Vu Dương học lái xe máy. Lái xe mười năm, khiến anh

đủ bình tĩnh để ứng phó với tình huống bất ngờ. Ngay lập tức, anh đạp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.