HƯỚNG DƯƠNG - Trang 648

Cảnh sát không đủ bằng chứng để giữ người, ngay ngày hôm sau bắt buộc
phải thả Vu Dương ra sớm.

Lúc Vu Dương rời cục cảnh sát đi ra, anh khẽ nheo mắt vì nắng. Đúng

lúc ấy, anh thấy một bóng người chạy tới, bổ nhào vào trong lòng mình.

Không cần cúi đầu anh cũng biết là ai, bởi trên người cô mang theo

mùi hương vô cùng quen thuộc.

Anh giơ tay ôm cô: "Không sao".

Mãi cho đến khi bà Vu gọi Vu Dương, Khương Ninh mới ngượng

ngùng tránh cái ôm của Vu Dương.

"Mẹ". Vu Dương đáp lời.

"Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi".

Mọi người hỏi han, chú Vương ngập ngừng: "Chú vừa qua đó hỏi,

Tiểu Viên cũng đã khai nhận nhưng trước khi phán quyết họ không cho
phép người thân thăm hỏi".

Tất cả im lặng.

Phương Nguyên lên tiếng: "Nếu số tiền lừa đảo không quá lớn, có thể

tìm luật sự biện hộ giúp cô ta, gắng hết sức vẫn có thể giúp cô ta giảm bớt
hình phạt".

Chú Vương thở dài: "Cũng đành vậy".

Sau khi giải quyết xong xuôi mọi việc, Phương Nguyên không ở lại

lâu mà trở về ngay. Tối hôm đó, chú Vương chở đoàn người quay về trấn
Thanh Vân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.