HƯƠNG HÀN - Trang 215

Mỹ Tình, tu mười năm mới được ngồi cùng thuyền, tu trăm năm mới

được chung chăn gối. Đôi ta nhất định là duyên số quá ngắn ngủi cho nên
đã để vuột mất nhau. Nếu là như vậy, sau kiếp này anh nhất định sẽ ra sức
tu hành để kiếp sau nữa lại được yêu em. Anh đã hứa, sau khi mọi chuyện
kết thúc sẽ cùng em đến Saint Jean Cap Ferrat sống hết cả đời. Tiếc thay cả
đời này lại làm không được, đành chờ kiếp sau để trọn vẹn lời hứa.

Nếu hỏi anh còn điều gì để tiếc nuối thì đó chính là con của chúng ta. Nó

đến một cách vô tội mà ra đi cũng thật vô tội. Anh luôn muốn hỏi em tại
sao lại có thể tàn nhẫn giết chết nó như vậy, nhưng rồi ngẫm lại, em làm thế
cũng tốt, đỡ cho anh phải bận lòng thương nhớ về một người yêu quý khác.
Là ông trời tệ bạc với anh, biết làm sao được!

Anh mất đi mẹ, mất đi em, mất đi con, có lẽ ông trời đã sớm định sẵn.

Nếu như vậy, anh cũng chỉ đành thừa nhận, có lẽ số mệnh anh sinh ra nhất
định sẽ bất hạnh, nhất định sẽ một mình cô độc mà sống hết cuộc đời thê
lương này.

Cái chết của Nhan Thủ Hạo, anh tin là ý trời. Vì bảo vệ địa vị của mình

trong gia tộc, cậu ta hại chết cha và em gái của em. Vì tranh ngôi vị trưởng
tộc, cậu ta đã sắp xếp cho em và Nhan Thủ Giang... Một tay cậu ta chia rẽ
vợ chồng chúng ta, xem như làm nhiều chuyện xấu, chết cũng không hết
tội.

New York hôm nay mưa lớn. Em yêu, em thích nhất là đêm mưa. Anh

trong đêm mưa viết lá thư này cho em, hy vọng em có duyên đọc được, để
trong lòng còn giữ lại một hình ảnh trong sạch về anh.

Tâm sự mươi năm qua đã nói ra hết, trong lòng quả thực nhẹ nhõm. Anh

hy vọng mình cũng có thể chết một cách nhẹ nhõm như vậy. Manhattan
trong cơn mưa gió ngoài kia rực rỡ ánh đèn. Em yêu, em cũng thích ngắm
đèn, vì vậy anh giữ chìa khóa văn phòng lại cho em, hy vọng một ngày nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.