HƯƠNG HÀN - Trang 55

Từ thành phố phồn hoa thoáng cái đã đến thánh địa của suối nước nóng,

ngược lại có chút không quen. Hai cha con nhà họ Quan thỏa thích dạo
chơi ở Bắc Đầu suốt ba ngày mới trở về phố thị ồn ã.

"Cuối cùng cũng về đến nhà." Vừa bước vào cửa, Quan Phong đã lên

tiếng. "Xương cốt của lão già này sắp rệu rã cả rồi."

Lạc Mỹ vội vàng đi thu dọn hành lý, sắp xếp lại quần áo. Đúng lúc này

thì điện thoại reo vang, Quan Phong nhấc máy rồi gọi: "Lạc Mỹ, có người
tìm con này."

Cô nhận lấy ông nghe, vừa cất tiếng "Alo" liền nghe được một giọng nói

vô cùng quen thuộc, trong giọng điệu thoáng vẻ bực tức: "Ba ngày nay em
đi đâu vậy?"

"Tôi phải báo cáo hành tung của mình cho anh biết à?"

"Em..."

Giọng điệu của cô lạnh nhạt: "Thế nên, tôi đi nơi nào thì có liên quan gì

đến anh chứ?"

Cậu ở đầu dây bên kia hằn học thở, hiển nhiên là đã nổi giận đến cực

điểm, còn cô lại cố tình giữ im lặng thật lâu. Sau cùng trông thấy cha mình
đi vào bếp, cô mới lạnh lùng bảo: "Còn cần tôi phải nhắc nhở anh lần nữa
về quan hệ của chúng ta hay sao?"

"Không cần đâu!" Cậu nghiến răng nói. Cạch một tiếng, điện thoại cúp

máy. Lạc Mỹ thả ống nghe xuống. Tốt lắm, đây chẳng phải là điều cô mong
muốn hay sao? Cô uể oải ngồi lên sô pha. Đúng vậy, trước giờ cô luôn luôn
mạnh mẽ, hẳn nhiên cô có thế đối mặt với tất cả mọi chuyện. Thế nhưng...
giờ đây cô thật sự lại muốn được làm một con đà điểu ngốc nghếch, có thể
vùi đầu mình vào trong cát, không quan tâm tới bất cứ hiện thực nào khác
nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.