HƯƠNG HÀN - Trang 57

Cô lấy chìa khóa ra mở cửa. Ngôn Thiếu Tử vừa thấy cô liền hỏi: "Sao

em không mang theo ô?"

"Tôi cứ tưởng mưa sẽ không lớn." Quần áo ướt dán sát vào người lạnh

cóng, cô cảm giác môi mình đang run rẩy. Ngôn Thiếu Tử lập tức đi vào
phòng tắm, mang một chiếc khăn tắm khô ra choàng lên người cô: "Em ướt
hết cả rồi, mau đi tắm đi, nếu không sẽ nhiễm lạnh đấy."

"Không, không cần đâu. Tôi chỉ muốn nói với anh cho rõ ràng rồi sẽ lập

tức đi ngay."

Cậu thâm trầm nhìn cô: "Em ướt sũng như vậy, tôi tuyệt đối sẽ không nói

bất cứ chuyện gì với em đâu."

"Được rồi." Cô thỏa hiệp. Dù sao cô đến đây là để đàm phán với cậu,

trước đó, cô nhất định không thể chọc cho cậu giận.

Cậu đi vào phòng ngủ mang áo ngủ của cô ra. Tắm rửa xong, Lạc Mỹ

thay lấy bộ áo ngủ khô ráo dễ chịu ấy, sấy khô tóc rồi mới bước ra phòng
khách. Ngôn Thiếu Tử đang ngồi ở đằng xa hút thuốc, dáng vẻ cậu phảng
phất hệt như trước đây. Cậu luôn ngồi ở nơi ấy đợi cô, còn cô lại cố ý quên
đi bầu không khí thân mật đó mà hỏi: "Bây giờ chúng ta có thể nghiêm túc
trao đổi hay chưa?"

"Đương nhiên là có thể." Cậu nói, lại đưa tay vuốt lấy một lọn tóc dài

của cô, "Lúc tóc em sắp khô chính là thời điểm xinh đẹp nhất."

"Ngôn tiên sinh," Cô ngồi thẳng người. "Điều chúng ta muốn nói chính

là đây. Bắt nguồn từ tất cả luân lý đạo đức, anh không nên có những cử chỉ
tùy tiện như vậy nữa. Tôi hy vọng em gái tôi có thể vui vẻ hạnh phúc cùng
anh chung sống hết cuộc đời này."

Cậu hỏi: "Vậy còn em thì sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.