HUƠNG MÙ U - Trang 147

Đầu tựa vào lưng. hai tay ôm chặt eo người bạn tình Tiên Sa im lặng ngắm
cảnh. Thật sự phong cảnh hai bên đường cũng không có gì để ngắm nhưng
vì ít đi xa cho nên nàng thấy đẹp và khác lạ hơn. Hoài cũng im lặng chăm
chú lái xe. Con đường càng lúc càng nhiều ổ gà và đá cục. Mấy năm về
trước lúc còn chiến tranh nó đã bị đấp mô và gài mìn mỗi ngày. Tuy sau
này chính phủ cố gắng tu bổ và sửa chữa để cho xe cộ lưu thông nhưng tình
trạng một ngày thêm tồi tệ vì không được tráng nhựa.

- Hoài mệt không Hoài?

- Không... Mình đi chút nữa rồi nghĩ ăn cơm trưa... Chắc phải xế chiều
mình mới tới Ba Tri...

Khoảng mười một giờ hai đứa tới một cái làng lèo tèo mấy chục ngôi nhà lá
lụp xụp nằn dọc hai bên đường. Ngôi nhà ngói duy nhất là nhà lồng chợ
vắng trừ mấy đứa con nít đang nhảy cò cò. Hoài dừng xe nơi nhà lồng chợ.
Tiên Sa đưa cho Hoài vắt xôi. Thấy người lạ mấy đứa trẻ lân la tới nói
chuyện.

- Anh chị ở đâu tới đây?

- Ở Sài Gòn...

- Xa hôn?

- Xa lắm... Đi cả ngày mới tới...

Một thằng bé trạc bảy tám hỏi Tiên Sa.

- Cái này là cái gì vậy chị?

- Máy chụp hình... Mấy em muốn chụp hình không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.