HUƠNG MÙ U - Trang 306

- Bởi tài hoa nên đành đoản mệnh...

Bông ứa nước mắt khi nghe người anh rể hụt của mình nói câu trên.

- Em biết từ khi chị Tiên Sa mất anh buồn khổ nhiều lắm nên em định
không nhắc tới chuyện xưa nữa. Nói ra thời anh sẽ buồn thêm mà không
nói thời lòng em bứt rứt...

- Có chuyện gì em cứ nói đi. Anh buồn quen rồi nên có buồn thêm cũng
không sao...

Nhìn lên bàn thờ với chút khói hương bay lãng đãng Bông thở dài nhè nhẹ.

- Từ khi má chết chị Tiên Sa phải thôi học về coi sóc gia đình thời chị buồn
lắm. Thứ nhất là xa anh và thứ nhì là không được đi học. Hai chị em có
nhau nên chị tâm sự với em về tình yêu của anh chị. Chị Tiên Sa nói với em
là nếu chị không lấy được anh thời chị sẽ không ưng ai làm chồng. Chị sẽ ở
vậy suốt đời...

Hoài cúi mặt xuống vì biết mình sẽ khóc. Anh không muốn Bông thấy
mình khóc.

- Cái bữa mà chị Tiên Sa bị lính của anh bắt vì nghi ngờ chị là liên lạc viên.
Chị kể lại cuộc gặp gỡ của anh chị rồi anh dặn chị về nhà sửa soạn để ngày
mai anh vào đón chị và gia đình lên Sài Gòn. Em và chị Tiên Sa kín đáo thu
xếp hết mọi thứ cần dùng. Chiều tối hôm đó bộ đội về đông lắm. Họ tụ tập
và hội họp trước sân nhà của em. Theo lời chị Tiên Sa nói thời họ bàn tính
về chuyện phục kích đơn vị do anh chỉ huy. Biết được tin đó chị Tiên Sa rất
lo âu và sợ hãi. Chị tính đi báo cho anh hay. Nếu không biết thời thôi chứ
biết được rồi chị không thể ngồi yên nhìn người ta giết chết anh. Suốt đêm
đó dường như chị không có ngủ. Mới tờ mờ sáng chị bảo em đừng cho ai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.