HUƠNG MÙ U - Trang 305

vả họ nên em mới ra bến bắc bán bánh và trái cây sống qua ngày...

- Lúc đó em được bao nhiêu tuổi?

- Dạ mười lăm...

- Em giỏi quá... Khó có cô gái nào làm được như em...

Bông cười vui như đón nhận lời khen của anh rể.

- Cũng nhờ trời thương và chị Tiên Sa phù hộ nên một bữa đang bán bánh ở
bến bắc thời chị Hương gặp em. Chắc anh còn nhớ chị Hương bạn của chị
Tiên Sa?

Hoài gật đầu.

- Hương là bồ của Khang bạn anh...

- Chị Hương nhận ra em rồi hỏi tại sao em lại ở đây. Em kể cho chỉ nghe về
chị Tiên Sa khiến cho chỉ và anh Khang buồn lắm. Sau đó chị Hương bàn
với anh Khang đem em và gia đình về Sài Gòn ở với ba má của anh Khang
một thời gian ngắn rồi sau đó anh Khang mua cho gia đình em một căn nhà
mà em đang ở đây. Anh Khang thật tốt. Ảnh đem em vào làm việc ở tòa
báo của má ảnh. Ban ngày em làm việc còn ban đêm em đi học thêm. Hai
năm sau em thi đậu trung học và đang chờ để vào học trường sư phạm...

- Em cũng thông minh và chịu khó như Tiên Sa...

- Cám ơn anh... Em có thể thông minh và chịu khó học nhưng không tài
hoa bằng chị Tiên Sa...

Hoài cười như mếu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.