HUƠNG MÙ U - Trang 8

- Chị học trường Phan Thanh Giản?
Cô gái cười gật đầu như xác nhận.
- Chị học lớp mấy?
Dường như không để ý tới câu hỏi cộc lốc và không được lịch sự cho lắm
của người con trai cô gái vui vẻ và nhã nhặn trả lời.
- Dạ... Đệ ngũ...
- Tôi học đệ tứ... Tôi vừa thi trung học xong?
- Anh đậu hạng bình thứ?
- Sao chị biết...?
- Tôi biết anh là học trò thông minh và chịu khó gạo bài...
- Cám ơn chị... Chị mấy tuổi?
Lần thứ nhì cô gái không tỏ vẻ phật lòng về câu hỏi có vẻ điều tra của
người con trai. Cô ta cười thành tiếng ngắn. Giọng nói của cô ta cũng vui
hơn và nhuốm chút tinh nghịch.
- Anh thông minh hơn tôi... Mười sáu mà anh đã xong trung học còn tôi
mười sáu mà học đệ ngũ... Anh sanh nhằm tháng mấy?
Hoài cười nhìn cô gái:
- Tháng hai...
- Tôi sinh tháng giêng... Tôi lớn hơn anh một tháng... Chị à nghe...
Hoài cười vì ba chữ "chị à nghe" của cô gái.
- Ngày xưa tôi cũng học ở trường Phan Thanh Giản. Tôi học tiểu học rồi
sau đó gia đình dời lên Sài Gòn... " Chị " biết Cầu Cá Lóc không?
Người con trai nhấn mạnh ở chữ " chị " khiến cho cô gái cười thành tiếng.
- Biết chứ... Quê của anh ở đâu?
Hoài khom người nhìn ra bên phải con đường. Hàng dừa lã ngọn. Mạ xanh
um. Mấy thân cây me già khẳng khiu.
- Sắp tới Mỹ Lồng phải không chị?
Cô gái gật đầu. Người con trai nói tiếp.
- Quê của tôi ở Châu Bình...
Cô học trò tỉnh lỵ Bến Tre mỉm cười. Ánh mắt của nàng sáng lên vẻ vui
mừng song người con trai không thấy được vì mải mê ngắm cảnh đồng quê.
Xe dừng lại. Một người đàn bà luống tuổi ngồi cạnh cô gái xuống xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.